Tam Sinh Tam Thế ( Trời Ban Duyên ) Mặc Bạch
Chương 1
Bạch Thiển
//nhìn thấy Sư Phụ mình ngồi bên giường băng ,đang nhìn mình//
Mặc Uyên
//vui mừng có nén sự xúc động trong lòng, hé miệng nói//: "Tiểu Thập Thất mau lại đây ,để Sư Phụ xem Thập Thất Có tiến bộ lên không"
Bạch Thiển
//nhìn chăm chú vào mặt Sư Phụ nàng, nước mắt cố kìm nén//
Bạch Thiển
//nhưng không kìm được nước mắt, rơi xuống từng giọt//: "Sư Phụ"
Bạch Thiển
//ôm chầm lấy Mặc Uyên//: "Sư Phụ cuối cùng cũng trở về"
Mặc Uyên
//cảm nhận được áo ngoài mình ước ước, vì nàng khóc vì vui mừng//: "Tiểu Thập Thất"
Bạch Thiển
//ôm chặt Mặc Uyên hơn, mơ hồ nói//: "Sư Phụ, đệ tử rất nhớ người"
Mặc Uyên
//nước mắt của hắn cũng không tự chủ được mà rơi xuống ,khuôn mặt tuấn tú của hắn//
Mặc Uyên
//kéo nàng trong lòng ra, động tác rất nhẹ nhàng, năn niu//: "Để Vi Sư nhìn xem"
Bạch Thiển
//nhìn Mặc Uyên//: "Sư Phụ"
Mặc Uyên
//nhìn quanh Tiểu Thập Thất của hắn, hắn hé miệng cười rất tươi và nói//: "Quả nhiên là Tiểu Thập Thất ,mặc nữ trang rất xinh đẹp"
Bạch Thiển
//ngượng ngùng cúi đầu, vì lần đầu tiên Sư Phụ khen ngợi//: "Sư Phụ người mới tỉnh dậy, Có chỗ nào không khỏe không"
Mặc Uyên
//nắm lấy bàn tay của Bạch Thiển, lặng lẽ ôm nàng vào lồng ngực//: "Không sao cả Vi Sư rất ổn"
Bạch Thiển
//vùi đầu vào lồng ngực của Mặc Uyên//: "Sư Phụ đây là sự thật phải không, Hay là Thập Thất còn đang trong mộng"
Mặc Uyên
//ánh mắt cưng chiều ôm nàng, vừa định nói đã bị chặn lời//
Chiết Nhan
//đi vào thấy cảnh này và nghe lời này//
Chiết Nhan
//cố tình trêu chọc//: "Không phải mộng là thật sự, Mặc Uyên bảy vạn năm cuối cùng đệ cũng tỉnh"
Bạch Chân
//đi lên nói//: "Đúng vậy Bảy Vạn Năm rồi Mặc Uyên thượng thần có biết Tiểu Thập Thất của ngài vì ngài Từng ngày từng ngày, Ở trong Thanh Khâu mỗi ngày mỗi ngày trong đợi ngài trở về"
Mặc Uyên
//vẫn ôm Bạch Thiển trong lồng ngực//: "Bảy Vạn Năm rồi sao"
Bạch Thiển
//hít hà mùi thơm, đàn hương quen thuộc trên người của Sư Phụ nàng//
Chiết Nhan
//lắc đầu cười bất lực//
Bạch Chân
//nhìn không được nữa, đi lên kéo cái Muội Muội của mình ra khỏi lồng ngực của Sư Phụ nàng//: "Tiểu Ngũ mau buông Mặc Uyên thượng thần ra mau"
Chiết Nhan
//lắc đầu cười nói//: "Chúng Ta ra ngoài đi, Ở trong đây lạnh lẽo không tốt"
Bạch Thiển
//lập tức ngồi dậy ,dìu Sư Phụ nàng đi//: "Sư Phụ"
Mặc Uyên
//vẫn để cho Tiểu Thập Thất của mình dìu mình//
Mặc Uyên
//mắt vẫn nhìn Tiểu Thập Thất của hắn//
Chiết Nhan
//theo sau nhìn nhau cười//
Bạch Chân
//theo sau nhìn nhau cười//
Lúc này Hồ Đế và Hồ Hậu đã đi vân du khắp nơi trên Tứ Hải Bát Hoang không ở Thanh Khâu, hiện giờ Thanh Khâu giao lại cho Bạch Thiển quản lý
Mặc Uyên
//ngồi xuống ghế bên bàn đá//
Chiết Nhan
//ngồi đối diện Mặc Uyên bên kia//
Bạch Chân
//ngồi gần Chiết Nhan//
Bạch Thiển
//ngồi kế Sư Phụ nàng//
Mê Cốc
//bưng trà lên bàn//
Bạch Thiển
//lấy tách trà riêng đặt do Nàng pha cho Sư Phụ nàng dùng//
Bạch Thiển
//tay dâng trà cho Sư Phụ nàng//: "Sư Phụ mời uống trà"
Mặc Uyên
//tiếp nhận chén trà, ánh mắt nhìn nàng ấm áp//
Chiết Nhan
//tự lấy ly trà//
Bạch Chân
//cũng lấy cho mình một chén trà//
Mê Cốc
//đưa cho Bạch Thiển//: "Cô Cô"
dẫn còn vài chương nữa
là Mặc Uyên thượng thần về Côn Luân Hư
mọi chuyện sẽ bất đầu
Giữa hai người sẽ ra sau
Comments
Triệu Đình Uyên
á á truyện mới, hóng ạ
2025-06-27
3
Anna Nguyễn
Xê xê lại truyện mới nữa à
2025-06-27
2
OTP uyên thiển
mê quá bà ơi
2025-06-27
1