Chương 3: Lần Đầu Cậu Bé Mỉm Cười

Một tuần sau khi được mang về biệt thự Nghiêm gia, Hạ Tuấn Lâm vẫn chưa thật sự tin vào thực tại.
Em vẫn giật mình khi thức giấc giữa đêm, vì sợ mình lại nằm trong chiếc hộp giấy giữa con hẻm tối.
Nhưng lần nào mở mắt, em cũng thấy trần nhà màu be, ga giường thơm mùi nắng, và ánh đèn ngủ vàng ấm được bật sẵn.
Mỗi buổi sáng, bác quản gia đều hỏi em muốn ăn gì.
Mỗi tối, bác sĩ lại đến kiểm tra thân nhiệt, đưa thuốc dịu giọng.
Mỗi ngày, em đều thấy hắn.
Hắn không hay nói nhiều. Ánh mắt lúc nào cũng lạnh, giọng nói thấp và trầm.
. Nhưng trong từng hành động, Tuấn Lâm đều cảm nhận được sự kiên nhẫn và chậm rãi như thể hắn đang học cách làm thân với một sinh vật bé nhỏ rất dễ vỡ.
Hôm nay là một ngày nắng nhẹ.
Tuấn Lâm đứng bên cửa sổ phòng, nhìn mảnh sân trước được quét sạch, trong lòng vẫn còn chút lạc lõng.
Đúng lúc đó, tiếng bước chân vang lên sau lưng.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ quay lại /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
A.. Anh Nghiêm ..
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nay anh không đi làm ạ / nghiêng đầu /
Hắn không mặc vest như thường ngày, chỉ là áo sơ mi trắng đơn giản, tay xách theo một chiếc túi vải lớn. Trước ánh mắt kinh ngạc của em.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không, đi với tôi / kéo tay em đi /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
dạ.. đi đâu ạ ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Siêu thị
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mua đồ cho em
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mua đồ ạ / chớp mắt /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừm
Em hơi ngạc nhiên vì trước giờ không có ai mua đồ cho em cả.
______
Siêu thị.
Khi bước vào khu trung tâm thương mại, em lập tức níu vạt áo hắn, không rời nửa bước.
Đèn trần sáng rực, tiếng nhạc vang vọng, hương bánh ngọt, tiếng người trò chuyện, xe đẩy rít nhẹ. Với Tuấn Lâm, tất cả đều mới mẻ đến choáng ngợp.
Nhưng tay cậu vẫn ấm. Vì bàn tay to lớn của hắn luôn nắm chặt.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/ vừa đẩy xe vừa nhìn em /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em thích gì, chọn đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
... gì cũng được ạ / rụt rè /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không cần lo
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi trả tiền, nào chọn đi nhé
Em do dự một lúc, rồi mắt sáng lên khi thấy một quầy bánh kem nhỏ ở góc.
Chiếc bánh mousse hình con thỏ, trang trí bằng dâu tây và socola.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ nhìn chiếc bánh mousse hình con thỏ /
Ánh mắt em dán vào nó rất lâu, nhưng không nói gì, chỉ im lặng nhìn.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/ nhìn theo hướng mặt của em /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Gói cái bánh đó / chỉ vào bánh mousse hình thỏ /
Nhân viên
Nhân viên
Dạ ? Cho trẻ em ạ
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cho em ấy / tay siết nhẹ vai em /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ hơi đỏ ở vành tai /
Đó là chiếc bánh đầu tiên cậu được chọn trong đời.
Không phải lục thùng rác, không phải nhặt vụn bánh thừa
Là một chiếc bánh mới tinh, thơm mềm, ngọt ngào… và là món quà thật sự.
Sau khi tính tiền xong chiếc bánh. Hai người cùng đi qua ngang quầy đồ chơi.
Em còn nhìn thấy một con thỏ bông rất lớn, tai rũ xuống, mặt ngốc nghếch.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ bật cười /
Không lớn, không rõ.
Nhưng là nụ cười đầu tiên Nghiêm Hạo Tường từng thấy kể từ lúc mang em về.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/ sững lại /
Mùi kẹo sữa lại len nhẹ trong không khí dịu dàng, mềm mại, như vươn ra khỏi lớp vỏ đề phòng đầy gai nhọn.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Muốn con thỏ kia không ? / quay sang hỏi em /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ gật đầu rồi lại lắc đầu /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Xin lỗi… em không nên đòi hỏi nhiều / cúi mặt /
Nghiêm Hạo Tường ngồi xuống, đối diện với ánh mắt ấy. Tay hắn đặt lên vai em.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không phải đòi hỏi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Là được nhận
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nhưng ...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Từ hôm nay, bất cứ thứ gì em muốn, chỉ cần là điều tốt đẹp… thì cứ nói với tôi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ ngẩng đầu nhìn hắn /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/ đôi mắt long lanh / được ạ
Em chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày như thế này. Em tưởng mình sinh ra là để bị vứt bỏ, để chịu đói chịu rét, để câm lặng sống qua ngày. Nhưng chỉ sau một tuần, em lại biết được thế giới này cũng có chỗ cho mình.
Có người dẫn đi siêu thị. Có người hỏi “em muốn gì”. Có người nói “tôi sẽ lo cho em”.
Và quan trọng nhất… có người khiến em mỉm cười.
Hai người đi xung quanh , cũng đã mua được một ít đồ và gấu bông.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thật nhiều quá đi ..
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Là cho em, em nhỏ / khẽ cười /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
a.. em nhỏ ..
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ừm, em nhỏ là em
Em chỉ im lặng rồi mỉm cười.
Hắn dắt em qua quầy thanh toán. Rồi chở em về
____
Khi về đến biệt thự, trời đã ngả chiều.
Tuấn Lâm ôm chặt con thỏ bông mới, ngồi trên sofa.
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
d.. dễ thương / cười ngây ngô /
Nụ cười trẻ con ấy khiến quản gia và giúp việc đều xúc động.
Trong suốt những ngày qua, họ chưa từng thấy ánh mắt trong sáng đến thế của em khi cười.
Nghiêm Hạo Tường ngồi ở xa, mắt vẫn dán vào văn kiện. Nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy hắn ..
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/ khoé môi cong lên cười nhẹ /
Chỉ vì một nụ cười đầu tiên.
_______

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play