[Allnegav] Sau Tất Cả…

[Allnegav] Sau Tất Cả…

chap1: khang, Duy. người chữa lành tâm can

Cậu- Đặng Thành An, sống một cuộc sống đầy rẫy đau khổ của kẻ mình yêu gây ra
Như thường ngày, cậu ngồi lại ghế sofa màu be mà ôm trong lòng suýt xoa những vết bầm tím trên cơ thể
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hừm...//ngửa cổ ra thành ghế//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
*lại nữa rồi. Những vết bầm này khó mà lành trong thời gian ngắn lắm* //xoa đầu//
Cậu ngước nhìn ra cửa sổ, bầu trời đêm mịt mù hiu hiu gió rung rinh những chiếc lá bàng trên mặt đường
Có cái gì đó cứ níu kéo bản thân An lại với cái sự lạnh lẽo hiu quạnh trong căn nhà này
An vẫn luôn yêu bọn hắn…kể cả lúc bọn hắn có dùng những lời lẽ cay nghiệt mà nói với cậu, cậu lại im lặng mà chịu đựng. Sợ rằng một ngày nào đó, bọn hắn sẽ rời bỏ cậu
Ở phòng khách, tiếng đồng hồ trôi qua từng giây, từng phút. Chiếc tivi chiếu sáng cả một không gian, chiếu qua những quảng cáo, những bộ phim truyền hình chán ngấy
*cạch
Cuối cùng ổ khoá cũng đã được mở ra. Cậu lại gượng cười ra đón bọn hắn
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ra đây làm gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em đón các anh…//cười gượng//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không biết xấu hổ hay sao vậy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bọn tôi đâu cần cậu đâu An? Thà rằng trốn trong phòng đi đừng có ra ngoài //bước lên tầng//
Cậu im lặng nhìn bọn họ lên tầng, môi mím chặt không biết lên nói gì hơn
Chỉ còn lại Khang vẫn đứng đó nhìn cậu
Ánh mắt âm trầm khe khẽ lướt qua An từ dưới lên. Tay đưa cho cậu cái túi nilon đựng mấy chiếc bánh lấy trong phòng họp
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đừng để ý bọn nó. Đây, cho em. Để sáng mai rồi ăn //xoa nhẹ đầu cậu//
Giọng anh âm trầm mà nhẹ nhàng như đang xoa dịu nỗi buồn trong tâm trí cậu
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đi ngủ đi, muộn rồi //bước qua cậu//
Bỗng anh lại chợt dừng lại, không quay lại nhìn cậu, chỉ buông ra một câu nói rồi đi tiếp
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Chúng nó không cần em, nhưng anh cần em. Lần sau đừng chờ nữa ngủ sớm đi. Hoặc không chờ mỗi anh thôi cũng được
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//nhìn theo bóng lưng anh//
Lời nói của anh khiến lòng cậu nhẹ đi, một phần là do tình cảm anh dành cho cậu, một phần là hành động của anh
Cậu vào phòng một cách lặng lẽ, ngả lưng trên chiếc giường mà chìm trong những dòng hồi ức, suy nghĩ
Căn phòng nhẹ phảng phất mùi gỗ tuyết tùng trong không khí
Cậu vẫn chìm vào trong không khí, không để ý chiếc cửa phòng được mở ra khe khẽ, một bóng hình hơn cậu một tí rón rén bước vào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh An //ôm gối//
Cậu bừng tỉnh khỏi suy nghĩ mà ngồi bật dậy, nhẹ nhìn vào người em đứng ở cửa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em ngủ chung với anh nhé //rón rén bước lại gần//
Cậu cười khẽ mà gật gù với cậu nhóc 23 tuổi trước mặt, người xích nhẹ ra cho em vào nằm cùng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Em không ngủ được à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh dùng loại dầu thơm gì trong phòng vậy? Em muốn ngủ ở phòng anh. Mùi hương ở đây khiến em thấy thoải mái //xích lại gần cậu//
Đức Duy nhẹ vùi mặt vào lòng cậu, như một đứa trẻ mè nheo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh! Ngủ đi, muộn rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Dạ được, anh ngủ luôn đây nhé //nhắm mắt//
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play