Người Của Tôi Đừng Hòng Động Vào!
Chap 2
Tạ Hiên [Vệ Sĩ]
Là bạn trai cậu chủ đó ạ. *Cậu chủ cái quái gì trùm seg thì có.*
Mộng Dao
Phải không? [Cô nhìn cậu]
Giang Nhiên
À vâng phải ạ...[Ngượng ngạo tay đặt sau gáy]
Mộng Dao
Thế thì quá hoàn hảo rồi, vừa nhìn đã thấy ưng cái con mắt rồi...[Cười]
Mộng Dao
Coi bộ thằng nhóc trời đánh đó cũng có mắt chọn bạn trai, khả ái thế kia mà.
Mộng Dao
Nào bé con lại đây ngồi xuống đi. [Cô nắm tay cậu kéo lại sofa]
Giang Nhiên
Vâng ạ. [Ngượng ngùng ngồi xuống sofa]
Mộng Dao
Bé con tên của con là gì?
Giang Nhiên
Tên Giang Nhiên ạ.
Mộng Dao
Được rồi Nhiên Nhiên, à từ bây giờ nên gọi ta là mẹ cho quen đi.
Giang Nhiên
À dạ haha...[Cậu ngượng cười]
Mộng Dao
Nào uống nước cam đi Nhiên Nhiên, thằng nhóc đó vừa làm xong việc nên đi tắm rồi con ráng đợi nó một chút.
Giang Nhiên
Vâng con hiểu rồi. [Tay ôm cốc nước rụt rè]
Một lúc sao hắn từ trên lầu bước xuống tóc vẫn còn ướt, hắn từ từ tiến lại ngồi cạnh cậu.
Tạ Hiên [Vệ Sĩ]
*Trùm seg xuất hiện rồi.* [Đứng ở cửa nhìn]
Kỳ Văn
Hm? Bảo bối đến rồi à? Tôi có bắt em phải đợi lâu rồi không? [Tay hắn vòng qua ôm lấy eo cậu]
Giang Nhiên
Aaa ca à cái tay-- [Cậu giật thót]
Kỳ Văn
[Trừng mắt nhìn cậu]
Giang Nhiên
À...Khụ khụ...Không lâu quá đâu ạ. [Giật mình - Lo sợ]
Mộng Dao
Sắc mặt của con như vậy là sao? Thằng Văn bắt nạt con à? [Cô liếc hắn]
Kỳ Văn
Mẹ à, bạn trai nhỏ khả ái như vậy ai mà nỡ bắt nạt cơ chứ?
Kỳ Văn
Có đúng vậy không bảo bối? [Tay hắn siết chặt eo cậu]
Giang Nhiên
Ah! [Nhăn mặt]
Giang Nhiên
Aa...Phải phải...Anh ấy nói đúng thưa cô...Không hề bắt nạt con chút nào...[Lắc đầu liên tục]
Mộng Dao
Ừm được, nhưng nếu thằng trời đánh đó có bắt nạt con thì cứ việc nói với ta, ta sẽ xử lí nó. [Quyền lực]
Mộng Dao
Mà bé con ta đã nói rồi đừng gọi ta là cô cứ gọi ta là mẹ trước sau gì cũng là người nhà. [Mỉm cười]
Giang Nhiên
*Bà nội cha nó chính anh ta là đang bắt nạt mình, đau chết đi được.* [Bực tức - Cố nhịn]
Mộng Dao
Được rồi ta sẽ vào bếp xem sẽ nấu món gì để chiêu đãi bạn trai nhỏ của thằng Văn, con cứ ngồi chơi tự nhiên nhé. [Cô rời đi]
Khi cô vừa đi hắn liền áp sát lại gần cậu tay đặt lên đùi cậu bóp chặt.
Giang Nhiên
Ahh! Anh làm cái gì vậy! [Nhăn mặt nhìn anh]
Kỳ Văn
Cẩn thận với thái độ của cậu. [Mặt lạnh tanh]
Kỳ Văn
Tốt nhất nên diễn cho đàn hoàng nếu không đừng trách tài khoản không có một xu và đừng nên làm tôi khó chịu...
Kỳ Văn
Hậu quả khó lường đấy, bảo bối~ [Ghét sát tai cậu]
Giang Nhiên
Uh...[Rùng mình]
Kỳ Văn
Tên gì? [Buông cậu ra]
Giang Nhiên
G-...Giang Nhiên...
Giang Nhiên
Là Mộng Giang Nhiên...
Kỳ Văn
Well well thì ra là con trai nhà họ Mộng à? [Dựa người vào sofa]
Kỳ Văn
Của tôi, nhớ giữ kỹ. [Đưa danh thiếp cho cậu]
Giang Nhiên
H...Hả đây là...[Cậu cầm lấy]
Giang Nhiên
L-...Lưu Kỳ Văn?
Kỳ Văn
Im miệng. [Lạnh giọng]
Kỳ Văn
Tôi cấm cậu gọi cả họ và tên của tôi, tôi không thích. Hiểu?
Giang Nhiên
Vậy tôi nên gọi như thế nào đây?
Kỳ Văn
Tôi lớn hơn cậu vậy thì gọi tôi là Văn ca hoặc...[Hắn nắm gáy cậu kéo lại gần]
Kỳ Văn
Hoặc gọi bằng lão công~ [Cười khúc khích]
Giang Nhiên
H...Hả...!?!! [Cậu ớn lạnh]
Kỳ Văn
Sao? Không thích gọi vậy à? [Tay hắn đặt trên đùi cậu luồn tay vào trong]
Vì cậu mặc quần đùi ngắn và áo phông bình thường.
Giang Nhiên
Aaa! Biến thái! [Cậu hoảng tát vào mặt anh]
Tạ Hiên [Vệ Sĩ]
[Nhìn lén]
Tạ Hiên [Vệ Sĩ]
*Thôi xong, cậu ấy dám tát anh ta thì coi như xong rồi.*
Tạ Hiên [Vệ Sĩ]
*Một là giết còn hai là cho rắn quấn chơi, làm đồ ăn cho pet của anh ta.*
Giang Nhiên
Văn...Văn ca...Tôi xin lỗi, xin lỗi tôi không có ý đó...[Cậu hoàn hồn lại và bắt đầu hoảng loạn]
Giang Nhiên
Anh có sao không? Tôi thực sự--
Kỳ Văn
Câm miệng!! [Hắn vươn tay bóp chặt cổ cậu]
Giang Nhiên
Aahh! Văn...[Mở to mắt]
Kỳ Văn
Tôi bảo câm miệng bị điếc à? Có tai không? [Siết mạnh]
Giang Nhiên
Uhm...! [Khó thở]
Kỳ Văn
Khôn hồn thì cư xử cho đàn hoàng, cậu quên mất thân phận của mình là ai rồi à? [Trừng mắt]
Giang Nhiên
Uhm...Ca...Xin lỗi...[Mặt cậu tái mét]
Kỳ Văn
Nếu có lần sau đừng trách tôi ném cậu cho rắn ăn. [Hắt thả tay ra]
Giang Nhiên
Uh...Khụ khụ...[Cậu ôm cổ ho sặc sụa]
Kỳ Văn
Ngu ngốc. [Hắn ném khăn tắm quàng ở cổ vào mặt cậu]
Giang Nhiên
Con.Mẹ.Nó!!! [Siết chặt tay run người]
Giang Nhiên
*Thật khó ở thật khó ưa! Con người của anh ta lạnh lùng thật đấy...* [Xoa cổ]
Giang Nhiên
*Mình muốn đánh anh ta vài cái cho hạ hoả, bực hết cả mình.*
Giang Nhiên
Anh ta mà còn quá đáng như vậy thì mình sẽ...
Kỳ Văn
Sẽ làm gì? Cắn tôi à? [Từ đâu xuất hiện từ phía sau]
Giang Nhiên
Mẹ nó có phải là chó đâu mà cắn!!!
Giang Nhiên
Uh...Hả...[Giật mình]
Giang Nhiên
Đâu có...Đâu có nói gì đâu...[Lắc đầu xua tay]
Kỳ Văn
Vậy à? Tội nói dối là bị phạt nặng lắm đấy, nhớ cẩn thận. [Cười khẩy]
Mộng Dao
Nhiên Nhiên bảo bảo, thằng Văn nữa vào đây! [Nói vọng từ trong bếp]
Kỳ Văn
Dám hó hé với mẹ tôi nửa lời thì hiểu rồi chứ? Bảo bối? [Vuốt mặt cậu]
Giang Nhiên
Biết...Biết rồi...[Hất nhẹ tay hắn ta]
Kỳ Văn
Ngoan. [Nhếch mép bỏ đi]
Giang Nhiên
*Bà nội cha nhà anh.* [Lườm hắn]
Comments