Chương 4: Em là gì của anh?

Buổi tối – trong xe, sau khi rước Hạ Uyên về từ trường
Sở Du
Sở Du
(Tay vẫn đặt trên vô lăng, giọng trầm thấp)
Sở Du
Sở Du
Em thân với thằng đó từ khi nào?
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Cúi đầu nghịch ngón tay, thì thào) Không có thân… chỉ là bạn học.
Sở Du
Sở Du
(Liếc nhìn, ánh mắt tối đi)
Sở Du
Sở Du
Bạn học đưa dù cho em, tặng nhật ký, đòi đưa về, em không từ chối được à?
Hạ Uyên
Hạ Uyên
...Em không muốn anh giận
Sở Du
Sở Du
(Im lặng vài giây, rồi dừng xe bên vệ đường, quay hẳn sang)
Sở Du
Sở Du
Vậy nếu người ta tỏ tình với em, em từ chối được không?
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Giật mình, tròn mắt) Gì…? Tỏ… tỏ tình gì chứ?!
Sở Du
Sở Du
(Nghiêng người, đưa tay siết nhẹ cằm cậu, ánh mắt lặng như hồ sâu)
Sở Du
Sở Du
Em không còn nhỏ nữa, Hạ Uyên. Những kẻ khác nhìn em không giống tôi đâu
Tối hôm sau – tại phòng bếp, Hạ Uyên đang cắt trái cây, tay run run, dao cứ trượt miết
Trình Hạ
Trình Hạ
(Từ sau lưng ló đầu ra, suýt xoa) Cậu cắt táo kiểu này chắc chắn không phải để ăn mà để giết người đấy.
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Thở dài, cúi đầu) Anh Du… hình như… giận em rồi.
Trình Hạ
Trình Hạ
(Cười xấu xa) Không phải giận, mà là gato.
Hạ Uyên
Hạ Uyên
Gato?
Trình Hạ
Trình Hạ
(Ghé tai thì thầm) Ghen đó cưng ơi. Ghen đến mức hôm qua anh ấy mắng cả tôi vì để cậu lên lớp một mình.
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(mắt mở to, đỏ mặt) Không thể nào…
...
Ngày hôm sau – lớp học, giờ ra chơi
Khương Minh Dạ
Khương Minh Dạ
(Ngồi cạnh, tay chống má, quay sang nhìn Hạ Uyên) Cậu rất dễ khiến người ta thích.
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Lúng túng, lùi nhẹ về sau) Đừng nói vậy..
Khương Minh Dạ
Khương Minh Dạ
(Cười khẽ) Tớ nói thật. Nếu không vì biết cậu có người trong lòng, tớ đã không nhịn nữa rồi.
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Sững người) Có… người trong lòng?
Khương Minh Dạ
Khương Minh Dạ
(Gật đầu, mắt ánh lên ý gì đó rất rõ)
Khương Minh Dạ
Khương Minh Dạ
Chính là người đưa cậu về mỗi ngày, nhắn tin kiểm soát giờ giấc, không cho ai tặng quà cậu…
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Tim đập mạnh một nhịp) Anh ấy không… thích em đâu.
Khương Minh Dạ
Khương Minh Dạ
Vậy em thích anh ta à?
Chiều tan học – Lâm Chi và Hứa Tinh đang đi bộ về cùng nhau
Lâm Chi
Lâm Chi
(Ôm cặp trước ngực, lảm nhảm) Bọn họ toàn nhìn Uyên như miếng bánh kem, thấy mà lo
Hứa Tinh
Hứa Tinh
(Bình thản bước bên cạnh) Lo cho cậu ấy hay lo cho cậu?
Lâm Chi
Lâm Chi
Hả?
Hứa Tinh
Hứa Tinh
(Quay sang, dừng lại, nhìn thẳng) Tớ hỏi thật: Nếu có người khác tỏ tình với tớ, cậu có buồn không?
Lâm Chi
Lâm Chi
(Sững sờ, rồi như bị đấm vào tim) Có… buồn chết mất…
Hứa Tinh
Hứa Tinh
(Nhẹ nhàng kéo tay áo Lâm Chi, giọng nhỏ) Vậy thì đừng nói nữa. Nắm tay tớ đi.
Lâm Chi hoảng hốt, mặt đỏ như cà chua, nhưng cũng run run đưa tay ra. Tay Hứa Tinh lạnh lạnh, nhưng tim Lâm Chi thì nóng rực cả một vùng trời.
...
Chuyển cảnh
Tối hôm đó – trong phòng khách
Sở Du
Sở Du
(Đặt cốc sữa xuống trước mặt Hạ Uyên) Nghe nói em bị tỏ tình rồi?
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Giật mình, lắp bắp) Ai… ai nói?!
Sở Du
Sở Du
(Ngồi xuống đối diện, ánh mắt lạnh tanh) Bạn em. Trình Hạ. Và camera trong lớp.
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Mím môi, nhỏ giọng) Em… em từ chối rồi.
Sở Du
Sở Du
(Nghiêng người tới gần, áp giọng sát tai) Vì em thích tôi đúng không?
Hạ Uyên
Hạ Uyên
(Toàn thân cứng đờ, tim đập điên cuồng) Em… em…
Sở Du
Sở Du
(Vuốt tóc cậu nhẹ nhàng, giọng khàn đi) Đừng ngập ngừng. Em không còn là em trai tôi nữa.
Lúc ấy, ngoài trời gió nổi lên, mưa rơi tí tách lên ô cửa kính. Nhưng trong lòng Hạ Uyên, chỉ còn nghe rõ tiếng tim mình, và ánh mắt của người đàn ông mà cậu đã yêu từ lâu mà không dám gọi tên.
...
tác giả
tác giả
Chú ta biết hết đấy ^^

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play