Vì rất nhiều người viết truyện thể loại này nên không thể nào tránh được trường hợp trùng lặp ý
???
Có gì mấy bà thấy không thích thì có thể góp ý với tui
???
đừng to6
???
Tui cảm ơn
_______________
Nhà Hội đồng – buổi trưa nắng chang chang
Nguyễn Quang Anh
Má kêu con chi mà kêu dữ thần vậy má?
Bà Hội Đồng
Má biểu con sửa soạn, bữa kia là lễ cưới rồi nghen.
Nguyễn Quang Anh
Cái gì?! Cưới… cưới ai?!
Ông Hội Đồng
//Giọng trầm//
Ông Hội Đồng
Cái đám hôn ước giữa con với con trai ông phú hộ Hoàng đó. Cưới cho đúng lời hứa năm xưa.
Nguyễn Quang Anh
Trời đất ơi, bộ nhà mình hết cách sống rồi sao?
Bà Hội Đồng
Cái chuyện nầy là do hai nhà định sẵn, hứa nhau lúc con còn trong bụng má. Má biết, con chưa quen, nhưng coi như là nghĩa, là danh, là lễ nhà mình giữ.
Nguyễn Quang Anh
Mà con có biết mặt mũi người ta ra sao đâu!
Ông Hội Đồng
Không biết rồi sẽ biết. Cưới về rồi mới thấy ai thiệt lòng với ai
Nguyễn Quang Anh
Con hổng chịu đâu!
Bùi Anh Tú ( mợ cả )
//bước vô nhẹ giọng//
Bùi Anh Tú ( mợ cả )
Cậu út, má biểu tui đem bộ áo dài cưới cho cậu thử. Má nói thiệt, người ta hiền lành, nghe đâu học giỏi, chăm chỉ. Cậu chưa gặp chớ gặp rồi, cậu thương cho mà coi.
Nguyễn Quang Anh
Mợ nói vậy, bộ mợ chịu cảnh cưới không quen không biết sao?
Đặng Thành An ( mợ hai)
//đứng sau, nói nhỏ//
Đặng Thành An ( mợ hai)
Có khi duyên trời định, tui cũng từng nghĩ vậy đó. Chưa thương, cưới rồi mới biết trân quý.
Nguyễn Quang Anh
//quay lưng bỏ đi//
Nguyễn Quang Anh
Mấy người cứ ép, mai mốt khổ ai chịu?
Bên nhà phú hộ Hoàng – buổi chiều, nắng rớt sau hè
Hoàng Đức Duy
Kiều… tao sắp cưới…
Nguyễn Thanh Pháp
Gì? Cưới? Ai vậy? Tao tưởng mày còn đang đi học mà?
Hoàng Đức Duy
Là… con trai út nhà Hội đồng Nguyễn.
Nguyễn Thanh Pháp
Khoan? Ủa… mày… mày chịu hả?
Hoàng Đức Duy
Tao không chống được. Má nói… giữ chữ tín, với lại tao thấy ba má buồn nhiều rồi. Tao không muốn làm họ thất vọng.
Nguyễn Thanh Pháp
Nhưng cưới mà không tình cảm gì hết thì sống sao?
Hoàng Đức Duy
Tao tính rồi… nếu người ta không thương, thì tao im lặng mà sống. Tao không cần nhiều, chỉ cần yên ổn.
Nguyễn Thanh Pháp
Sao tao thấy mày chịu khổ vậy Duy.
Hoàng Đức Duy
/cười nhạt/
Hoàng Đức Duy
Tao quen rồi…
Trần Đăng Dương
Ê ông, nghe nói 3 bữa nữa đám cưới mày? Thiệt hả?
Nguyễn Quang Anh
Trời, đám cưới cái đầu tao á! Ép cưới mới đúng!
Trần Đăng Dương
Vậy là cưới cái cậu thư sinh bên xóm phú hộ?
Nguyễn Quang Anh
Ừ! Tao có biết mặt mũi ra làm sao đâu! Mà nhà thì cứ ép, nói hứa hồi nhỏ, giữ danh dự.
Trần Đăng Dương
Ủa rồi ông tính sao? Bỏ trốn hông?
Nguyễn Quang Anh
Không trốn. Tao cưới cho biết, rồi tao cho nó biết, tao không phải dễ sai khiến.
Trần Đăng Dương
Tính quậy đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Ờ. Tao sẽ làm cho nó bỏ tao trước. Cho má tao thấy cái chuyện cưới ép là sai bét.
Phía nhà Hội đồng – tối hôm đó
Bà Hội Đồng
/Nói với mợ cả và mợ hai/
Bà Hội Đồng
Hai con nghe má nói, mai mốt con dâu út dọn về, má muốn mấy con giúp má coi thử lòng dạ nó ra sao. Má hổng muốn thằng Quang Anh nó chịu khổ.
Bùi Anh Tú ( mợ cả )
Má muốn tụi con thử bằng cách nào?
Bà Hội Đồng
Từ từ sống chung, mình cứ thương, nhưng để ý. Coi nó có lo cho Quang Anh không, có thiệt lòng không. Nếu nó thật dạ, má sẽ thương như con ruột.
Đặng Thành An ( mợ hai)
Dạ, con hiểu ý má. Để con nhìn coi em dâu út là người thế nào.
Cuối ngày – Quang Anh nằm trên giường, tay gác trán, ánh mắt ngán ngẩm
Nguyễn Quang Anh
/Tự lẩm bẩm/
Nguyễn Quang Anh
Lỡ đâu… nó là người hiền thiệt thì sao? Mà kệ, tao đâu có cần…
Comments
jazz_B
tui cũng tính viết truyện kiểu xưa vậy nè mà không có trình☺️
2025-07-06
0
Trang Thuy
anh nhớ những j anh nói đấy!!
2025-07-03
4
°bonnie mỏ hỗnn°
tiếng địa phương dữ chàng
2025-07-06
3