[AllCaptain] Em Là Duy Nhất
Chapter 3: Kẻ Ăn Cắp Không Biết Xấu Hổ
Lớp học sáng hôm đó ồn ào bất thường.
Trên bàn của Thanh Ngân- hoa khôi của lớp, một món đồ trang sức mạ vàng đắt tiền... đã biến mất
Thanh Ngân
Cái vòng tay ba tao vừa mới mua hôm qua, tao để trong hộc bàn hôm nay không thấy đâu!!!
Đa nhân vật
GVCN: Lớp mình không ai ngoài các bạn trong lớp. Cô mong người lấy nó biết điều mà tự giác nhận lỗi
Lê Quang Hùng
//Chống cằm// Chắc không phải tụi mình đâu... ai lại thiếu tự trọng tới mức đó chứ?
Trần Đăng Dương
//Liếc xuống góc cuối lớp//
Trần Đăng Dương
Người mới thì chưa rõ quy tắc //giọng lạnh//
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía em...
Hoàng Đức Duy
//Bối rối// Tớ... không... tớ không biết gì cả... //mặt trắng bệch//
Thanh Ngân
Tìm cặp cậu ta đi!!! //hét lên//
Cô giáo còn chưa kịp can ngăn thì Đăng và Quân đã tiến lại
Hoàng Đức Duy
//Vội lùi, ôm lấy balo//
Hoàng Đức Duy
Không được! Trong đó là đồ cửa tớ... xin đừng...
Balo bị giật phăng ra.
Mọi thứ rớt xuống đất- sách vở, khăn tay, một lọ thuốc ho,...
... và chiếc vòng tay bị mất tích
Đa nhân vật
HS: Trời ơi... là thật hả?
Đa nhân vật
HS: Mình biết mà, nhìn cái mặt ngoan ngoãn giả tạo là thấy rồi
Hoàng Đức Duy
//Chết lặng//
Hoàng Đức Duy
Tớ không... không phải... tớ không lấy thật mà
Mọi người cười nhạo.
Không một ai lên tiếng bên vực.
Giọng trầm, khàn nhẹ, vang lên như mảnh kính rơi vỡ giữa yên lặng
Đặng Thành An
//Bước vào//
Đặng Thành An
//Mắt thẳng băng nhìn mọi người//
Đặng Thành An
Cái vòng đó tôi thấy Ngân đeo lúc ra sân tập thể dục hôm qua
Đặng Thành An
Chính cô để nó đâu đó rồi quên
Đặng Thành An
Và không có bằng chứng gì để vu oan cho Duy cả
Đa nhân vật
HS: Vậy tại sao nó lại nằm ở trong cặp Duy?
Đặng Thành An
//Nhún vai//
Thanh Ngân
Cậu... cậu nói dối! //run nhẹ//
Đặng Thành An
//Liếc// Vậy để tôi nhờ camera sân trường kiểm tra lại xem cô có thật sự cầm nó hôm qua không
Cô giáo im lặng. Mặt Ngân tái mét
Sau buổi học, em ngồi một mình sau trường. Không khóc, nhưng ánh mắt vô hồn
Hoàng Đức Duy
Lại khiến mọi người phiền rồi...
Một lon nước mát đặt xuống bên cạnh
An ngồi xuống, không nhìn em
Đặng Thành An
Tôi không có ý giúp đâu
Đặng Thành An
... Chỉ là không thích mấy đứa đổ lỗi lung tung
Hoàng Đức Duy
... Cảm ơn //môi run run//
An nắm lon nước chặt hơn, như thể không biết phải trả lời câu “cảm ơn” đó bằng gì
Kề từ hôm đó, An luôn ngồi gần cửa sổ – nơi dễ dàng nhìn thấy bàn cuối góc lớp... nơi có một người vẫn luôn cúi đầu, lặng thinh, nhưng ánh mắt lại khiến người khác không yên được
Comments
Gọi tớ là cừu 🐑
rén rồi thì nói đi cưng 😇
2025-07-04
1
nguoiyeulyhan
lam v chi v tr
2025-07-03
0