3. Góc Khuất

Hành lang giao nhận tầng K2. Đèn báo nhấp nháy. Camera 17B chập chờn. Hệ thống vẫn đang sửa tín hiệu.
Đây là góc mù duy nhất còn sót lại của tổng bộ. Và Lê Bin Thế Vĩ… biết điều đó.
---
Cường bước tới điểm kiểm tra hàng, tay lướt nhanh qua màn hình điện tử. Hà Ly đứng chếch phía sau, bộ đàm cài tai, mắt không rời hai người.
Cạch — một người đàn ông lạ mặt đi ngược chiều, giả vờ va trúng Cường rồi đẩy lệch hướng.
Mọi thứ diễn ra trong 2 giây.
Cường mất đà.
Và Vĩ đã đưa tay kéo cậu vào một góc tường kế bên, vách ngăn giữa kho X và kho Y – đúng vị trí mà camera 17B chưa khởi động lại.
---
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, không ai thấy gì. Chỉ có hai người. Và hơi thở… gần.
---
Vĩ ép nhẹ Cường vào vách tường. Không siết, không mạnh tay. Chỉ đủ để khóa tầm mắt cậu trong khoảng trống riêng biệt.
Cường trừng mắt, giọng thấp:
Hồng Cường
Hồng Cường
Bỏ ra. Đây là vùng cấm.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Tôi biết.
Hồng Cường
Hồng Cường
Anh vi phạm.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Tôi cứu cậu.
Tay Vĩ vẫn giữ nhẹ lấy cánh tay cậu, mắt không rời khuôn mặt đó – gần, lạnh, và có chút gì đó dao động.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Tôi chỉ hỏi một câu. /nói nhỏ/
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Nếu tôi không phải mafia, không phải người của tổ chức... cậu có tránh tôi không.
Cường im lặng.
Không đáp. Không vùng vằng. Chỉ là… không đẩy tay hắn ra như mọi lần.
Vĩ cúi sát hơn, đủ để hơi thở chạm nhẹ bên tóc mai Cường:
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Chạm vào cậu… là điều tôi đã nghĩ tới từ buổi họp đầu tiên.
Cường siết tay lại. Vẫn chưa rút tay ra. Nhưng môi cậu mím lại – cảm xúc khó phân định.
Một bước chân vang lên từ xa. Tiếng bộ đàm rít khẽ.
Hà Ly.
Cường lập tức đẩy Vĩ ra, đúng lúc Hà Ly rẽ góc hành lang.
Hà Ly
Hà Ly
Hai người đứng đó làm gì?
Giọng sắc như lưỡi dao.
Cường chỉnh lại cổ áo, giọng phẳng:
Hồng Cường
Hồng Cường
Vướng người. Đã xử lý.
Vĩ nhếch môi, đáp tỉnh rụi:
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Phản xạ bản năng. Không vi phạm nội quy.
Hà Ly nheo mắt, tay đặt gần thắt lưng – chạm vào cán dao nhỏ.
Hà Ly
Hà Ly
Bản năng của anh khiến tôi khó chịu.
Hồng Cường
Hồng Cường
Tôi chưa chết, cô đâu cần lo.
---
Tầng 6 – Trung tâm giám sát.
Lê Kiều Anh ngồi trước màn hình log, ánh mắt lạnh tanh.
Kiều Anh
Kiều Anh
Khoảng trống mất hình ảnh: 14 giây. Thời điểm bị chập trùng: trùng với thời gian hai người mất khỏi khung hình.
Bùi Ngọc Anh Thư ngồi sau lưng, vỗ vai Kiều Anh:
Anh Thư
Anh Thư
Babe, chỗ đó camera mù mà! Coi như Vĩ hên đi ha, cậu ấy chưa làm gì đâu, chắc đâu.
Kiều Anh không quay lại. Chỉ lạnh giọng:
Kiều Anh
Kiều Anh
Nếu lần sau Vĩ còn biến mất khỏi khung hình đúng 14 giây, em sẽ thấy ảnh anh trên bàn tang lễ.
Anh Thư
Anh Thư
Củaaaa ai? Của Vĩ hở? Hay của người cản ảnh?
Kiều Anh
Kiều Anh
Của người tưởng mình đứng ngoài quy tắc.
---
Tối hôm đó. Cường đứng bên giường, ánh đèn ngủ mờ.
Cậu mở bàn tay ra, nhìn khoảng da bị Vĩ giữ chặt ban nãy.
Không vết bầm. Không xước. Nhưng nóng.
Cường siết ngón tay lại. Lần đầu tiên, tim không theo kịp lý trí.
---
Ở phía ngược lại. Vĩ ngồi trên lan can tầng thượng, mắt hướng về tổng bộ đen đặc.
Hắn cười.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
14 giây.
Thế Vĩ
Thế Vĩ
Ít vậy mà đã thấy đủ
---
Lê Kiều Anh đánh dấu cấp độ giám sát mới:
Cảnh báo: 4.0 “Cấm yêu: bị phá vỡ tại góc chết.” “Đề nghị: Triệu tập Lê Bin Thế Vĩ.”
---
Lynn
Lynn
bù lại nguyên ngày hôm qua ko viết chap nè
Lynn
Lynn
chọn từ 1 - 5 đi các nàngg
Lynn
Lynn
ppaii các nàng ạa
Lynn
Lynn
💓💓
Hot

Comments

Minh Nhungg

Minh Nhungg

3 ah

2025-07-07

2

baby

baby

hóng nha tg🤗

2025-07-04

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play