Tố chất 1 vị Vua

Trực Phàm
Trực Phàm
Trốn đi, ngươi có trốn đằng trời!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// siết chặt thanh kiếm trên tay với gương mặt không phục //
Trực Phàm
Trực Phàm
Con ngựa cưng đó đâu rồi? Ta còn định đem về làm món đãi triều đình. // ngó nghiêng xung như thể khiêu khích //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cười khẩy // ngựa của ta...không phải thứ mà lũ các ngươi có thể chạm vào
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Càng không phải thứ mà lũ chúng mày hiểu!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó chạy về trước vì biết..chủ nhân của nó sẽ có cơ hội về
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và khi ta trở lại. Người phải trả giá đầu tiên...chính là NGƯƠI!!
Anh vẫn giữ được sự oai phong của 1 nhà vua nên có
Trực Phàm
Trực Phàm
// nheo mắt lại và nụ cười tắt hẳn, xuống ngựa và tiến tới gần anh //
Anh nhanh chóng giơ thanh kiếm kề ngay cổ hắn
Đám binh lính thấy vậy tính lao tới..
Trực Phàm
Trực Phàm
// giơ tay ra hiệu và nhếch mép lùi về 1 bước // giỏi..miệng lưỡi cứng lắm
Trực Phàm
Trực Phàm
Để ta xem..ngươi còn mạnh miệng được bao lâu
Trực Phàm
Trực Phàm
BẮT NÓ!!
Lời vừa dứt thì tứ phía, địch lao vào anh như hổ đói
Bộ áo giáp bên ngoài đã dính đầy máu, áo trong cũng đã ướt 1 mảng máu lớn..
Nhưng anh không lùi bước mà lại càng tiến tới
Đám lính lác đó chẳng ăn nhầm gì được anh, bọn chúng cứ tiến tới là nằm xuống
Trực Phàm thấy thế liền rút kiếm của mình ra đấu với anh
Trực Phàm
Trực Phàm
BÂY TRÁNH RA!! // lao đến với thanh kiếm chuẩn bị vung xuống //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhanh tay vung kiếm đỡ //
KENG!!
Tia lửa tóe lên rọi sáng hai gương mặt đang đối đầu
Trực Phàm
Trực Phàm
// dứt kiếm ra và nhanh tay chém xuống bụng anh //
Quang Anh cũng nhanh tay không kém, vung đao đỡ trọn cú chém đầy uy lực
Đám lính vây thành vòng tròn, lưỡi giáo đồng loạt chĩa ra nhưng chẳng ai dám bước tới – vì khí thế giữa hai người như hai con mãnh hổ đang vồ mồi
Cứ thế mà kẻ chém người đỡ
Trực Phàm vẫn luôn nghĩ mình là Kiếm Thủ lão luyện, nhưng khi đánh cùng Quang Anh, hắn chợt nhận ra bản thân chỉ là một góc nhỏ trong bóng lưng ấy.
Quang Anh đứng đó, giữa xác lính chất đống dưới chân. Hơi thở gấp, máu chảy ròng ròng trên cánh tay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi nghĩ bao nhiêu lưỡi giáo mới khiến một người như ta quỳ xuống trước mặt ngươi?
Và rồi Quang Anh lại xông lên. Mỗi bước, một lưỡi đao. Mỗi nhát, một mạng người. Một mình, gánh lấy sự sống còn của cả một giang sơn.
Tay anh đã tứa máu, đoản đao cũng gãy nửa, từng vết chém rách dài bên hông áo giáp.
Mắt anh đã mờ, bước chân bắt đầu loạng choạng. Nhưng lưng vẫn thẳng. Ngẩng đầu. Một tên lính bất ngờ lao lên, vung gậy sắt đập mạnh sau lưng.
PHỊCH!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cả người đổ xụp xuống //
Không ai dám bước lên trước. Vì dù đã ngã, người ấy vẫn là Nguyễn Quang Anh – vua của một đất nước.
Trực Phàm
Trực Phàm
Trói lại!!
Rất nhanh chóng tay anh đã bị kiềm ra sau lưng và trói chặt lại
Trực Phàm
Trực Phàm
// cúi người xuống nhìn Anh đầy mỉa mai // đường đường và 1 đế vương tài cao mà giờ lại như 1 con chó!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cười nhẹ nhưng giấu đầy sự nguy hiểm trong điệu cười // khi quân ngươi cần cả trăm tên mới giữ được ta… thì ngươi đã thua rồi.
Trực Phàm
Trực Phàm
// tức giận quát lớn // Trói lại!! Bịt miệng!!
Trực Phàm
Trực Phàm
Trời sắp sáng, mau áp giải hắn về thành!
giặc
giặc
Dạ // kéo anh đứng dậy và lôi đi //
Anh bị đẩy lên ngựa — không phải ngồi, mà bị ép nằm sấp, đầu trùm vải.
Quân địch ngồi quanh anh thì thầm
giặc
giặc
Đế vương này nguy hiểm quá, 1 mình hắn mà đã giế.t mấy trăm tên lính
Giặc 2
Giặc 2
Không thể để hắn sống quá lâu, tướng quân nói phải về thành ngay trong đêm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cười nhạt //
Bị trói – bị thương – bị bịt mắt – vẫn khiến chúng run sợ đến thế sao?
1 tên lính phía trước giật mạnh giây cương nói lớn
giặc 3
giặc 3
Câm mồm!!
Cỗ xe chở Quang Anh bị phủ bạt kín, hai bên có ba lính cưỡi ngựa hộ tống, đi xuyên qua rừng già hướng về đại doanh
Bọn chúng do đánh nhau quá sức nên đã thiếp đi từ lúc nào
Mưa cũng đang trút xuống 1 cách nặng nề
Chiếc xe ngựa di chuyển khó khăn trong những vũng bùn lầy
giặc 3
giặc 3
// giựt dây cương // mẹ kiếp...
Vì đường quá trơn và lầy lội khiến con ngựa đã dừng lại mặc cho tên đó có giật dây bao nhiêu lần
giặc 3
giặc 3
// xuống ngựa xem tình hình //
Giặc 2
Giặc 2
// xuống theo // gì đấy?
giặc 3
giặc 3
bị gì rồi không biết..// nhìn xuống chân ngựa //
giặc 3
giặc 3
// chợt nhớ ra gì đó // canh chừng hắn cẩn thận!!
Giặc 2
Giặc 2
tên kia đang canh trong xe rồi // gạt đi //
Nghe vậy thì tên đánh lái cũng yên tâm phần nào
Nhưng 2 tên đó không biết đồng đội của mình đã ngủ từ khi nào
Hot

Comments

Mina💕

Mina💕

ê hay nha, ra tiếp di tg

2025-07-03

1

bé bôngg 🥹

bé bôngg 🥹

em tặng hoa sốp ra thêm chat

2025-07-03

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play