Nghe nói Chính Vương là một tên bất lực, lại bệnh hoạn, làm không tốt còn sẽ bị phân thây thành từng khúc.
Trước đó từng có hai tiểu thiếp bởi vì hầu hạ không tốt, đã bị hắn tàn nhẫn bóp chết, hôm sau tùy ý ném xác xuống bãi tha ma, mặc sói hoang gặm nhấm.
Chết qua một lần, Tống Ngư không muốn chết thêm lần nữa, vì thế để có thể an toàn mà qua nổi đêm nay, nàng đã đặc biệt chuẩn bị cho thật tốt.
Chỉ cần hầu hạ cho Chính Vương Hài lòng là được chứ gì?
Được, chiến thôi!
Chờ Chính Vương cùng người hầu đi đến trước tiểu viện, chỉ thấy đèn lồng đỏ treo lơ lửng trên cao, không khí tràn ngập ý mừng.
Nhưng lạ ở chỗ không một nha hoàn nào hầu hạ cả, hắn hơi nhíu mày, giơ tay ý bảo người hầu ở bên ngoài đứng đợi, một mình đi vào trong phòng.
Hắn muốn xem xem, nữ nhân này rốt cuộc đang bày mưu gì.
Hôm nay nàng mặc lồng lộn như thế, chẳng phải là để được hắn chú ý sao?
Đối với phương diện hoan ái này, Chính Vương chẳng có chút hứng thú nào, ngược lại còn thấy bài xích, tất cả phải bắt nguồn từ mười năm trước, khi hắn tận mắt chứng kiến mẫu phi mình và Dung vương vụng trộm, từ đó liền rất ghét những nữ nhân có ý đồ làm gì với hắn kia.
Khi cửa được mở ra, cảm giác đầu tiên chính là mùi hương thơm nhè nhẹ lan tỏa quanh chóp mũi hắn.
Chính Vương hơi kinh ngạc, ánh mắt sắc bén như chim ưng lạnh lùng nhìn về phía đang ngồi một người. Trên người nàng là trang phục màu đỏ, rõ ràng chính là hỷ phục lúc thành hôn, trên đầu còn đội khăn voan mỏng, như ẩn như hiện để lộ ra dung mạo tuyệt sắc sau lớp vải.
Hắn khẽ hồi tưởng lại gương mặt hôm nay đã gặp, dáng người kiều diễm thướt tha, mặc nhiều lớp y phục dày đặc cũng không khiến nữ nhân trông xấu đi, ngược lại càng thêm động lòng người.
Chính Vương lần đầu tiên cảm thấy, nữ nhân mặc lồng lộn cũng không phải rất xấu.
Tống Ngư im lặng nắm chặt tay, biểu lộ ra chút khẩn trương của tâm trạng nàng lúc này.
Chờ một lúc lâu, nam nhân mới đóng cửa lại.
Tiếng bước chân chậm rãi tới gần, Tống Ngư mím chặt môi, nhưng lại không dám ngẩn đầu lên nhìn, sợ sẽ đắc tội người này, đến lúc đó không chỉ nàng, mà ngay cả Tống gia cũng khó thoát.
Khi người nọ đã đi đến trước mặt nàng, hắn duỗi Bàn tay thon dài đến, nhẹ nhàng vén lên hỷ khăn.
Dung Mạo diễm lệ trong trí nhớ bất thình lình đập vào mắt, Chính Vương dùng tay nắm cằm nàng, khẽ mơn trớn.
“ Ngẩn đầu lên”
Giọng nói hơi trầm vang lên, Tống Ngư không dám trái ý, đành ngoan ngoãn ngẩn đầu, vừa hay chạm mắt với nam nhân.
Chính Vương có dung mạo phải nói là quá đỗi tuấn lãng, nàng chưa từng gặp qua nam nhân nào đã đẹp lại còn hấp dẫn như người trước mặt này.
Dáng người hắn cao thẳng, lông mày kiếm, mũi cao môi mỏng, mắt phượng, có trượng phu như này, tính, nàng cũng không bị thiệt.
Ngày hôm sau, Tống Ngư đỡ eo ngồi trên giường, nghiến răng nghiến lợi.
Ai nói Chính Vương bất lực bước ra đây! lão nương bảo đảm không đánh chết ngươi!
Ôi cái eo của ta!
Tống Ngư rất muốn khóc, nam nhân bị cho là bất lực đó, đêm qua hết lần này đến lần khác đều muốn nàng, đến mức nàng phải bỏ chạy vẫn bị bắt lại, vừa nghĩ đến cảnh tượng thản hại của mình đêm qua, nàng lại không nhịn được tức.
Nhìn những đồ vật được Chính Vương ban tặng, Tống Ngư chẳng vui nổi.
Vương phi biết chuyện đêm qua nàng thị tẩm, liền sai nha hoàn mang chút canh bổ đến.
"Vương phi kêu nô tì mang canh bổ đến, nói để người bồi bổ, song nhanh chóng mang thai giúp vương gia có con nối dòng "
Còn chưa uống đã ngửi thấy mùi thuốc nồng nàn, Tống Ngư quơ quơ bát thuốc, cười khẽ.
“ Vương phi có lòng, trở về nói lại với người, ta xin đa tạ người đã quan tâm "
Nha hoàn khom người lui xuống.
Chờ nha hoàn kia vừa đi, nàng thẳng tay đổ bát thuốc vào trong chậu hoa, làm cho nha hoàn Xuân Hòa phải kinh ngạc.
" Chủ tử, người làm gì vậy?"
Nếu để vương phi biết chuyện, không biết sẽ nghĩ thế nào đây!
Tống Ngư chống đầu nằm xuống, nói " ngươi không tò mò vì sao Chính Vương có nhiều thiếp như vậy, mà lại không có ai mang thai không?”
Xuân Hòa lắc đầu.
Tống Ngư cười nhạo " Bởi vì có người, không muốn cho bọn họ đẻ”
Xuân Hòa bịt miệng, trong mắt tràn ngập khó tin" Ý chủ tử là?"
Cô nàng tựa như đã biết được bí mật động trời nào đó, sắc mặt trắng bệch.
Tống Ngư " Không sai..."
Nàng hơi cong môi cười nhạt.
“ Nếu Chính Vương phi đã muốn chơi, vậy ta đành chơi với cô ta vậy ”
Xuân Hòa đột nhiên cảm thấy, chủ tử lại sắp làm chuyện xấu rồi.
Updated 32 Episodes
Comments
Thương Nguyễn 💕💞
Lời đồn nên tin một nửa thôi nha TN /Joyful/
2025-07-03
1
Thẩm Du Nhiên
Cô nương Tống gia này thật thú vị /Chuckle/
2025-07-03
1
Tiểu Thư 3 Lúa
cầu bão
2025-07-03
1