〚All Việt Nam/DROP〛Đừng Gọi Tên Tôi Nữa...
Chương 0:“Việt Nam, Người Không Còn Quay Lại Nữa”
Có một thành phố không còn trên bản đồ
Nó vẫn tồn tại — đường xá,dân cư,cả trụ sở Liên minh cũ vẫn đứng đó như một cỗ máy đã tắt điện
Nhưng trong hệ thống toàn cầu,trong sách lịch sử trong ký ức chung... nơi ấy không còn tên
Vì chính nơi đó,mười hai năm trước,là nơi họ bỏ rơi một người
Một bản tin rò rỉ,một đoạn hình mờ rung lắc nhưng đủ để khiến toàn bộ thế giới ngừng lại
Một người – áo khoác đen,tóc xõa – đứng trên biên giới phía Đông,nơi từng tuyên bố “sẽ không bao giờ được vượt qua”
Chỉ có một cái nhìn — thẳng,im lặng,sắc như ai đó đang đứng giữa lòng tha thứ và hủy diệt
Nhân vật quần chúng
Cậu là ai…?
Câu hỏi vang lên từ lính gác
Hắn không giơ súng — vì không rõ đây là người hay là… thứ gì đó khác
Chỉ nhìn vào mắt anh lính trẻ — như đang tìm xem anh ta có phải một trong những người năm xưa đã quay lưng
Socialist Republic of Vietnam
/khẽ cười/
Socialist Republic of Vietnam
Tôi từng xin phép các người
Socialist Republic of Vietnam
Các người đã từ chối
Một quốc gia đầu tiên biến mất khỏi bản đồ
Không tiếng nổ,không đổ máu.Chỉ… biến mất — như chưa từng tồn tại
Trong phòng họp ngầm của Liên minh,không ai nói gì
Họ ngồi đó,nhìn bản đồ đang nhấp nháy một khoảng trắng lạnh toát
“Không phải hắn trở lại để gây chiến.
Hắn trở lại để trả ký ức cho từng người trong chúng ta.”
“Ký ức mà tất cả đã chọn quên – để dễ sống.”
Việt Nam đứng một mình trong tòa nhà đổ nát nơi từng là trụ sở đầu tiên họ hứa sẽ bảo vệ cậu
Cậu nhìn xuống thành phố vắng người, gió lạnh trườn qua vai
Mặt đất nứt ra từ lâu rồi...
Nhưng không ai trong họ nghe được tiếng nứt trong tim cậu năm ấy
Socialist Republic of Vietnam
/cười lạnh/
Socialist Republic of Vietnam
Đáng lý tôi phải hận các người
Socialist Republic of Vietnam
Phải gào lên
Socialist Republic of Vietnam
Phải trả lại từng nhát dao bằng mười lần đau
Socialist Republic of Vietnam
Nhưng tôi chẳng còn gì để lấy từ trong lòng mình nữa...
Socialist Republic of Vietnam
Không hận
Socialist Republic of Vietnam
Không yêu
Socialist Republic of Vietnam
Chỉ là… lạnh
Socialist Republic of Vietnam
Như thể tôi đã khóc cạn,rồi sống sót bằng ký ức cạn máu ấy
Socialist Republic of Vietnam
Tôi đã từng nghĩ:"Nếu tôi cứ dịu dàng… có lẽ ai đó sẽ ở lại"
Socialist Republic of Vietnam
Nhưng không ai ở lại cả
Socialist Republic of Vietnam
Chỉ có tôi – và những lời hứa mà họ lặng lẽ bỏ quên giữa chiến tranh
Một cơn gió kéo đến mang theo tiếng còi báo động ở thành phố bên kia ranh giới
Phía sau cậu,từng bức tường bắt đầu rạn vỡ — không phải do quyền năng mà do thứ tàn nhẫn hơn: ký ức
Socialist Republic of Vietnam
Tôi không về để được tha thứ
Socialist Republic of Vietnam
Tôi chỉ quay lại… để cho các người..
Socialist Republic of Vietnam
Nếm cảm giác ấy một lần
Socialist Republic of Vietnam
Cái cảm giác mà tôi đã mang suốt những năm các người sống yên ổn
Socialist Republic of Vietnam
Bị lãng quên
Socialist Republic of Vietnam
/ngước nhìn lên trời/
Tác giả XươnG kHớp
Mọi người có thể thử kết hợp đọc truyện với nghe nhạc suy hoặc nghe bài suy trước
Tác giả XươnG kHớp
Cảm xúc lắm:)))
Tác giả XươnG kHớp
Truyện này ngược không biết hợp gu mọi người hăm
Comments
TrầnHoa´꒳`
cốt truyện này khá mới không đại trà nha nhưng mà flop:))))))
2025-07-08
2
TrầnHoa´꒳`
:)))y chang tôi
2025-07-08
1