Trăng Rơi Trên Hẻm Mộng [AllVietnam/HaremVietnam]
Chương 5
Ngoài kia, giọng Germany vang lên, rất nhẹ.
Germany
Việt Nam, mở cửa.Em không cần phải nghe thằng đó nữa. Em nhớ tôi đúng không?
Germany
Em nhớ cách tôi ôm em trước khi em ngã mà.
Germany
Mở cửa đi. Tay em vẫn còn lạnh mà. Anh giữ cho..
Việt Nam ngồi bệt xuống sàn. Môi run. Không phải vì sợ… mà vì lần đầu tiên trong suốt chuỗi hỗn loạn này, cô nhớ.
Nhớ đêm đó, nhớ lời nói, nhớ cái ôm ấy.
Nhớ tiếng "Rắc-" của cột sống mình gãy.
Vietnam
Tôi đã yêu cậu ta…và tôi đã để cậu ta đẩy mình?
Việt Nam không phải đang tìm lời giải cho một cái chết.
Cô đang bị dẫn trở lại một hiện trường chưa bao giờ khép lại.
Và hung thủ…
luôn yêu cô đến tận lúc giết.
Germany
Việt Nam à... anh biết là anh có lỗi rồi... anh xin lỗi , mở cửa cho anh nhé? // dịu dàng//
Từng lời nói ... chậm, nhẹ nhàng, nhưng lại là cây dao đang cứa từ từ lên da cô.
Germany
// đập nhẹ vào cửa// Em đang nghe mà? sao lại không nghe lời anh?
Nhật Bản/ Japan
// kéo cô ra sau gương// Ở đây nếu như hắn có lại thì chui xuống gầm bàn trượt theo chạy ngược ra cửa// thì thầm//
Nhật Bản/ Japan
Tôi không biết... nhưng tôi biết cách tự cứu mình mà.
Nhật Bản/ Japan
Ráng ở đây tí, tôi đi kiếm cái gì chắc chắc để chặn cửa.
Nói xong, anh đứng dậy nhìn xung quanh
Nhật Bản/ Japan
// thấy một cái ghế sofa cũ//
Nhật Bản/ Japan
// đi đến nhất nó ra cửa//
Germany
Nè? anh vừa nghe tiếng em đó. Em định trốn đến khi nào đây?
Germany
// đạp cửa vài cái// Anh nói lần cuối, ra đây mau...
Vietnam
// ôm đầu, cuối gằm mặt xuống //
Comments