Chapter 3: Lần đầu cậu khiến tôi bất ngờ đấy.

Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Nhưng tôi vẫn chưa nghe cậu chơi thực sự thì phải, giống như... đó chỉ là một phần của cậu thôi?
Minh nhìn cậu một lúc rồi gật đầu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi hiểu rồi.
___
Sáng thứ Hai – Tiết Văn, lớp 11A1
Tuấn ngồi cạnh, huých nhẹ Duy.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Ê, nghe nói nhóm nhạc của Minh chuẩn bị biểu diễn trong lễ hội âm nhạc tháng sau á. Có tuyển thêm người viết lời bài hát mới nữa.
Duy vẫn chăm chú ghi bài.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Rồi liên quan gì đến tao?
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Ừ... liên quan hay không thì tao chả biết. Chỉ thấy Minh lớp trên giờ cứ dòm mày hoài lúc ra chơi.
Duy ngẩng lên.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nói qq gì vậy bar?
Tuấn nhếch mép.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Đe'o phét, sáng nay mày đi ngang căn-tin mà ảnh còn gật đầu chào luôn kìa. Hồi trước có bao giờ để mắt tới ai đâu!
Duy không trả lời. Trong đầu lại hiện lên hình ảnh Minh chơi guitar trong phòng nhạc hôm trước.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình chẳng biết gì về thế giới của cậu ấy cả. Nhưng dù gì đi chăng nữa thì đây là lần đầu tiên... mình lại thấy tò mò.💭
Chiều cùng ngày – tại phòng học nhóm.
Duy vừa mới đến, đang dọn tập, chưa kịp ngồi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu đến đúng giờ thế, hôm nay có động lực gì à?
Minh chống cằm, mắt nhìn ra cửa sổ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi muốn rủ cậu đi xem ban nhạc tôi tập.
Duy ngẩng lên.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Hả?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi rủ cậu đi xem nhóm tôi tập. Hôm nay 5h, phòng âm thanh khu C.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tại sao?
Minh thản nhiên.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Vì hôm trước cậu bảo chưa nghe tôi chơi thật sự, buổi đó chỉ là "một phần". Tôi muốn cậu nghe hết.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không rảnh để đi xem mấy cậu la hét rồi đập đàn đâu.
Minh bật cười.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không la hét. Lần này là ballad nên nhẹ nhàng thôi. Hợp với kiểu người như cậu.
Duy nhìn Minh một lúc, rồi khẽ quay đi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nếu tôi rảnh... tôi sẽ ghé.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cứ ghé. Tôi sẽ giữ chỗ cho cậu, dù cậu có tới hay không.
___
5:15 chiều – phòng âm thanh khu C.
Duy đứng ở ngoài, do dự.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Không hiểu sao mình lại đứng ở đây.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Có gì đâu, chỉ là xem một buổi tập thôi mà.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Chỉ là một người mà mình đang kèm học, chill nào.💭
Duy hít một hơi, đẩy cửa bước vào.
Bên trong – ánh đèn mờ, tường cách âm, âm thanh trầm ấm của guitar vang lên. Nhóm nhạc "The Blades" đang dạo đầu một bản nhạc mới.
Sơn Hạo Nam
Sơn Hạo Nam
Gì đây, người lạ? Ai vậy bây?
Sơn Hạo Nam – Lớp 12C3, đảm nhiệm vai trò chơi trống trong band.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Người kèm học toán cho tao.
Phạm Ngọc Vy
Phạm Ngọc Vy
Mèn ơi, tưởng ai ghê lắm. Cậu này là Duy hả? Nghe Minh nhắc hoài.
Phạm Ngọc Vy – Lớp 12B2, đảm nhận vai trò hát chính và là dancer trong band.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi... chỉ đến xem một chút thôi, không làm phiền đâu.
Duy nói với vẻ có chút ngượng.
Minh vẫy tay.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Ngồi đó đi. Cái ghế gần ampli đó, tôi để sẵn cho cậu.
Duy ngồi xuống, vẫn còn hơi lúng túng. Bản nhạc bắt đầu. Bản ballad có tên 'Midnight Rain' – do chính Minh sáng tác.
Ánh đèn vàng chiếu lên Minh – người đang nhắm mắt say mê đánh từng nốt. Duy nhìn không chớp mắt.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình tưởng cậu là một kẻ bất cần. Nhưng hóa ra, cậu dành hết mọi thứ nghiêm túc vào âm nhạc.💭
Kết thúc buổi tập – mọi người thu dọn, Minh đi lại chỗ Duy.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Thấy sao?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không nghĩ cậu lại nghiêm túc khi chơi nhạc như vậy.
Minh nhún vai.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi chỉ nghiêm túc với những thứ tôi yêu.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu yêu âm nhạc đến mức đó?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Ừ. Và... những gì tôi không muốn mất.
Ánh mắt Minh giữ rất lâu nơi Duy, cả hai im lặng.
Duy ngập ngừng.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi... không giỏi âm nhạc. Nhưng hôm nay, tôi hiểu vì sao người ta bị cậu thu hút rồi.
Minh nhẹ giọng.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu cũng vậy thôi. Chỉ là cậu không biết mình có sức hút kiểu gì.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Đang nói gì vậy?
Minh quay đi, đeo tai nghe.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không có gì, về cẩn thận. Lần sau nhớ tới sớm hơn.
___
Tối hôm đó - Duy nằm trên giường, điện thoại lăn trên tay, ánh đèn ngủ vàng nhạt.
Bỗng nhiên Tuấn nhắn.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
💬Sao thức khuya thế? Nghe bảo hôm nay Minh dắt mày đi xem ban nhạc à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💬Ừm, chỉ là xem thử... người mà mình cứ tưởng đã hiểu rõ, nhưng thật ra còn nhiều thứ mình chưa thấy.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
💬*Gửi ảnh.*
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
NovelToon
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💬...
Thứ Ba - chiều, thư viện trường – phòng học nhóm.
Duy đến đúng giờ như mọi khi. Nhưng lần này... Minh đã ngồi sẵn.
Duy bước vào, hơi khựng lại.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nay lại đến sớm à?
Minh ngẩng lên, nở nụ cười nhẹ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Biết điều hơn rồi, sợ bị mắng tiếp.
Duy ngồi xuống, liếc nhìn.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu học được câu "biết điều" hồi nào vậy?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Từ lúc thấy mình suốt ngày bị nhóc mọt sách nào đấy mắng đến phát ngượng.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi chưa từng mắng. Tôi chỉ...
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
... thấy tiếc cho một người có tài nhưng lại không biết dùng nó đúng cách.
Minh nhìn Duy chăm chú.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu nói câu đó mà mắt không chớp luôn à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Gì vậy? Lâu lâu tôi cũng có chút cảm xúc chứ, tôi có phải robot đâu.
Minh chống cằm.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Vậy cho tôi thấy cậu có cảm xúc khi tôi làm đúng đi.
Anh rút vở bài tập học kèm ra, đưa cho Duy xem
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cái gì...? Cậu làm... thiệt hả?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Đây là bài Toán hôm trước cậu giao. Tôi làm hết rồi.
Duy lật từng trang, nét chữ còn nguệch ngoạc nhưng rõ ràng là bài làm thật. Cậu thoáng ngỡ ngàng.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Có mấy câu phải coi lại công thức, nhưng tự làm hết. Không có nhờ Google hay Chatgpt, thề.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Không ngờ đấy.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi bảo rồi. Tôi nghiêm túc khi cần. Và cũng không muốn cậu nghĩ tôi là thằng vô dụng đâu.
Anh nói một cách tự hào.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu đang làm tôi thấy khó xử đó.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Sao?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Vì... tôi không biết xử lý kiểu người chơi đàn như thần như cậu mà lại làm bài Toán như học sinh ngoan.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Thế cậu sẽ khen tôi chứ?
Minh nháy mắt.
Duy ngập ngừng, rồi gật đầu nhẹ.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Ừm, lần đầu cậu khiến tôi bất ngờ đấy.
Một khoảng im lặng ngắn giữa hai người. Không gượng gạo – mà nhẹ nhàng.
Sau một lúc học bài – Minh đột nhiên chống tay lên bàn nhìn Duy chăm chú.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu biết không, lúc cậu tập trung giảng bài, mặt cậu nghiêm lắm, nhìn muốn chọc vcl.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu đang chọc rồi đó.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không phải, ý tôi là... cậu có cái gì đó khiến người khác muốn lại gần, dù bề ngoài lạnh như Elsa ấy.
Duy nhíu mày.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu không phải người đầu tiên nói vậy. Nhưng cũng chả có ai lại gần đâu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi đang lại gần đây còn gì?
Duy chết lặng trong một giây.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...
Minh nghiêng đầu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Gì? Không thích à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi... không chắc. Tôi chưa từng để ai lại gần kiểu như vậy.
Cuối buổi, cả hai cùng bước ra hành lang, nắng chiều dịu nhẹ chiếu qua ô cửa kính. Duy xách cặp đi bên cạnh Minh, tay đút vào túi quần.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Giờ cậu đi thẳng về nhà luôn à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Ừm, về học bài.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Rảnh thì qua phòng nhạc, tối tôi tập solo. Không bắt nghe nguyên buổi đâu, chỉ vài phút thôi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Tôi nghĩ tôi sẽ ghé.
Minh nhếch môi.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi biết mà, miệng thì lạnh như đá vậy chứ ánh mắt dễ đoán lắm.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Đừng tự tin thái quá.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi chỉ tự tin khi đứng trước cậu thôi đấy.
Duy không đáp. Nhưng ánh mắt không còn lạnh tanh nữa, mà là một thoáng bối rối khó giấu.
Tối hôm đó - Duy nằm trên giường, gác tay lên trán. Trong đầu cứ hiện ra câu nói ban chiều: "Tôi chỉ tự tin khi đứng trước cậu thôi đấy."
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình nên dừng lại không? Cậu ta là kiểu người hay nói đùa.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Nhưng ánh mắt đó... không giống đang đùa chút nào.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭...Mà sao giờ mình lại để tâm đến cậu ta vậy?💭
Hot

Comments

Dylan☆

Dylan☆

đoán vội lên gg lm =))

2025-07-04

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play