Ê Duy, nghe gì chưa? Thằng Minh bị gọi lên phòng giám thị rồi đấy.
Lê Đức Duy
...Tao nghe rồi.
Trần Thanh Tuấn
Mà này, hôm đó mày cũng đi về trễ do làm bài trên thư viện. Theo tao suy đoán thì lúc mày về là thấy vụ đó mà đúng không?
Lê Đức Duy
Ừ, tao thấy.
Trần Thanh Tuấn
Vậy sao mày không đi nói gì với giám thị đi? Mày mà đứng ra làm chứng là Minh đỡ tội liền.
Lê Đức Duy
...
Phòng giám thị – 10h sáng. Minh ngồi trên ghế, khoanh tay, mặt không cảm xúc. Giám thị đứng trước bàn, nhìn hồ sơ.
Giám thị
Trần Hoài Minh. Tôi nghĩ em đang muốn trở lại con đường cũ.
Trần Hoài Minh
Em không gây chuyện, em chỉ đánh khi người ta định đánh bạn em trước.
Giám thị
"Bạn em"? Em có bạn từ bao giờ?
Trần Hoài Minh
Không cần phải quen lâu mới gọi là bạn.
Giám thị
Vậy ai làm chứng cho lời em?
Minh im lặng. Anh ngước nhìn ra ngoài cửa số, không trả lời.
Giám thị
Không có bằng chứng, vẫn là em đánh người. Tôi sẽ gửi thông báo mời phụ huynh. Nếu tái phạm nữa, em sẽ bị đình chỉ học có thời hạn.
Đột nhiên cửa phòng bật mở. Duy bước vào với ánh mắt siêu cấp bình tĩnh.
Lê Đức Duy
Em có thể làm chứng.
Cậu nói một cách dứt khoát.
Minh quay lại, thoáng ngạc nhiên. Giám thị nhíu mày.
Giám thị
Em là Lê Đức Duy lớp 11A1?
Lê Đức Duy
Vâng. Em là người bị nhóm học sinh lớp 12A2 chặn lại hôm đó. Minh ra tay là để ngăn họ tấn công em.
Giám thị ngạc nhiên.
Giám thị
Em bị tấn công?
Duy gật đầu.
Lê Đức Duy
Nếu không có Minh, có thể em đã bị thương. Em nói thật.
Minh nhìn Duy một lúc lâu. Duy không nhìn lại, chỉ nói tiếp với giám thị.
Lê Đức Duy
Nếu vì vậy mà cậu ấy bị đình chỉ, thì chẳng khác nào phạt người bảo vệ người khác.
Giám thị
...Tôi sẽ xem xét lại. Nhưng em có dám viết bản tường trình không?
Lê Đức Duy
Vâng, em sẵn sàng.
Lát sau, Minh và Duy ra khỏi phòng giám thị. Hai người đi cạnh nhau, không nói gì một lúc.
Trần Hoài Minh
Cậu không cần làm vậy.
Lê Đức Duy
Tôi không thể im lặng khi cậu bị oan.
Trần Hoài Minh
Nhưng nếu chuyện này lan ra... thì sẽ có người nói cậu bênh vực tôi thái quá.
Lê Đức Duy
Vậy cứ để họ nói.
Minh nhìn Duy rất lâu.
Trần Hoài Minh
Lúc cậu bước vào... tôi tưởng mình đang mơ không đó.
Lê Đức Duy
Tôi cũng không tin là mình lại đứng ra vì cậu đấy.
Cả hai đứng im một lúc ở bậc cầu thang sau dãy nhà A, gió lùa nhẹ qua tóc.
Trần Hoài Minh
Nhưng cảm ơn thật đấy. Không phải ai cũng tin tôi, càng không phải người như cậu.
Lê Đức Duy
Cậu từng bảo sẽ canh giấc ngủ cho tôi, nhớ không?
Duy trầm giọng lại.
Lê Đức Duy
Vậy lần này... tôi đứng ra cho cậu, đơn giản thế thôi.
Trần Hoài Minh
Nếu cậu cứ tiếp tục thế này... tôi sợ mình rung động rồi không kiềm được luôn ấy.
Nghe vậy, Duy nhìn Minh một lúc lâu.
Lê Đức Duy
Vậy thì đừng kiềm, nhưng cũng đừng vội. Tôi chưa chắc mình hiểu hết cậu.
Trần Hoài Minh
Vậy để tôi cho cậu thêm lý do để hiểu rồi từ từ... tin.
Duy cười nhẹ.
___
Thứ Ba – chiều muộn, lớp học 11A1. Trống tan trường đã vang từ lâu, nhưng trong lớp vẫn còn hai bóng người cầm chổi và giẻ lau.
Duy tay cầm cây lau bảng, mặt lạnh tanh.
Lê Đức Duy
Tôi vẫn thấy không công bằng. Tôi chỉ làm chứng, đâu có tội gì?
Minh đang quét dưới bàn.
Trần Hoài Minh
Tôi còn bị gọi là "kẻ gây rối" nữa kìa. Mà thôi, nghĩ tích cực đi, ít ra được trực chung.
Lê Đức Duy
Không tích cực nổi với kiểu đó.
Minh cười nhạt.
Trần Hoài Minh
Cậu không thấy thế này giống mấy couple bị phạt trực nhật trong mấy bộ truyện Hàn à?
Duy nhướng mày nhìn Minh.
Lê Đức Duy
Cậu đọc truyện Hàn?
Trần Hoài Minh
Không, chỉ nghe nhỏ Vy kể. Nó còn nói tôi với cậu có "vibe nguy hiểm".
Lê Đức Duy
Vibe... gì cơ?
Minh vờ thở dài.
Trần Hoài Minh
Vibe "học bá lạnh lùng với bad boy trường nhạc". Rồi tụi con gái dựng fanfic trong đầu. Cậu đừng đọc tin nhắn ẩn danh mấy bữa nay trên Confession, chắc choáng.
Duy im lặng, một thoáng đỏ nhẹ thoáng qua mặt.
Vài phút sau. Minh lặng lẽ đi đến cuối lớp, vừa quét vừa ngó lén Duy đang lau bảng.
Trần Hoài Minh
Cậu từng làm trực nhật chưa?
Lê Đức Duy
Làm rồi, từ cấp hai đã làm. Còn cậu?
Trần Hoài Minh
Tôi chỉ bị bắt làm khi bị phạt. Nhưng lần này...
Trần Hoài Minh
là lần đầu tôi thấy trực nhật không chán như tôi tưởng.
Duy khựng lại một chút, nhưng không nói gì. Tiếp tục lau bảng.
Không khí dần trở nên nhẹ nhàng hơn. Minh vừa quét lớp vừa huýt sáo khe khẽ. Duy thì đứng lau khung cửa sổ, ánh nắng chiếu vào làm tóc cậu ửng vàng.
Minh dừng lại, nhìn Duy thật lâu.
Trần Hoài Minh
Cậu biết không, cậu trông giống ánh nắng chiều lắm.
Duy quay lại, khó hiểu.
Lê Đức Duy
Gì?
Trần Hoài Minh
Vừa dịu... vừa khiến người ta không dám nhìn lâu, vì sợ lóa mắt.
Duy im lặng vài giây.
Lê Đức Duy
Cậu học ở đâu ra mấy câu này vậy, Vy chỉ cho cậu từ mấy bộ truyện à?
Minh tiến tới, dựa lưng vào bàn giáo viên.
Trần Hoài Minh
Không, cảm xúc thật. Có lẽ chỉ xảy ra khi ở gần với cậu thôi.
Duy quay đi. Những câu nói cứ như đùa như thật của Minh, ánh mắt ấy, giọng nói ấy – khiến Duy không thể giả vờ không có gì được nữa.
Lê Đức Duy
...Minh.
Trần Hoài Minh
Hm?
Lê Đức Duy
Cậu thích tôi à?
Một bầu không khí im lặng thoáng qua.
Minh rất chậm rãi.
Trần Hoài Minh
Nếu tôi nói là có... cậu sẽ tránh xa tôi sao?
Duy nhìn anh một hồi, không trả lời ngay.
Lê Đức Duy
Tôi không biết, nhưng tôi... không thấy ghét đâu.
Lê Đức Duy
Chỉ là... mọi thứ đến nhanh quá, tôi cần thời gian.
Minh gật đầu, không ép.
Trần Hoài Minh
Vậy cứ để tôi thích cậu trước, cậu không cần thích lại. Chỉ cần... đừng đẩy tôi ra là được.
Khoảnh khắc đó, lớp học im lặng lạ thường. Chỉ có tiếng gió và tiếng nhịp tim của hai người...
Chiều muộn, trực nhật xong, cả hai cùng bước ra hành lang.
Trần Hoài Minh
Mai tôi vẫn trực nhật với cậu được không?
Lê Đức Duy
Ngày mai không có trực nhật.
Minh nháy mắt.
Trần Hoài Minh
Tôi vẫn muốn trực, đây là tự nguyện đó.
Duy khẽ cười.
Lê Đức Duy
Vậy mai cậu lau cửa sổ, tôi sẽ kiểm tra kĩ.
Nghe vậy, Minh lộ rõ sự vui vẻ.
Trần Hoài Minh
Yes sir. Lệnh từ người đặc biệt, chắc chắn tôi phải tuân theo rồi.
___
Tối hôm đó, Duy nằm trên giường, mở điện thoại. Tin nhắn từ Minh gửi đến chỉ vỏn vẹn một dòng.
Trần Hoài Minh
💬Tôi đã bắt đầu thích cậu từ lúc cậu ngủ gục trên bàn mà không biết mình dễ thương đến mức nào đâu.
Duy đặt điện thoại lên ngực, che mặt. Trong lòng là một thứ cảm giác mới lạ.
Lê Đức Duy
💭Mình không biết đây là gì. Nhưng... mình không muốn nó dừng lại chút nào.💭
Comments