Chap 3: Không muốn

—————
Thứ Sáu. 6h45 sáng.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// mở mắt vì tiếng chuông báo thức không phải của mình //
Căn hộ tầng 25 vẫn không thay đổi gì nhiều ngoại trừ việc: đã có dấu vết sinh hoạt của hai người trong cùng một không gian, nhưng không trong cùng một đời sống.
Phòng bếp sáng đèn từ sớm. Mùi cà phê nhẹ. Không ai nói với ai. Chỉ có tiếng chén đĩa chạm nhẹ, và tiếng báo kinh tế phát đều từ loa.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// bước ra, tóc hơi rối, mắt vẫn còn ngái ngủ //
Gideon đã ngồi đó. Sơ mi trắng, cà vạt đen, ghim áo kim loại lạnh như khí trời ngoài ban công. Anh lật báo, không ngẩng đầu.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tối nay tôi về trễ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không hỏi
Quin ngồi xuống, kéo ghế nhẹ nhưng không tránh khỏi âm thanh chỏi nhau giữa hai cá tính.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi chỉ muốn biết có nên nấu cơm cho hai người
Gideon liếc mắt một chút, không nói gì. Nhưng ánh nhìn đó giống như đang đọc một báo cáo không có cảm xúc, chỉ có đánh giá.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tùy cậu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nhưng tôi không ăn đồ cũ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không cần ăn lại // cười lạnh //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vì tôi cũng không nấu lần thứ hai
Căn hộ lại chìm vào im lặng.
Hai người. Hai ly cà phê. Hai cái tôi lớn hơn bữa sáng. Một cuộc sống chung, nhưng không ai cho là “chung”.
Gideon rời khỏi nhà lúc 7h10, đúng như đồng hồ treo tường chỉ. Không sớm, không muộn, không nhìn lại. Chỉ đóng cửa bằng lực vừa đủ, vang lên như dấu chấm hết cho một buổi sáng không ai mời ai bắt chuyện.
*Cạch*
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cái tủ lạnh… // đứng trong bếp, tay khoanh trước ngực, nhìn vào tủ lạnh //
Trống. Không hẳn là không có gì mà là không có gì thuộc về cậu. Trứng gà sắp hết hạn. Sữa không đường.
Bánh mì đen. Một hộp cháo gạo rang đúng như lời anh nói. Và… một tờ giấy nhỏ kẹp bên cạnh: “Đừng động vào ngăn dưới. Thuốc.”
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// khựng lại một chút, đóng tủ lạnh lại //
Sau đó, đứng nhìn bếp gas, chạm tay vào nồi, rồi quay sang máy hút mùi. Tay dò mò cái nút.
*Tách*
Lửa bật.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// tắt //
Lửa bật.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// tắt //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi đang sống với một người xa lạ… // thở ra //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
…và trong nhà người đó, mình không biết dùng bất kỳ cái gì
Không biết nấu. Không muốn học. Và cũng không định nhờ.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// lấy điện thoại //
Đặt đơn giao hàng. Cà ri bò, không cay. Và một phần salad. Cậu ăn trong im lặng, ngồi ở ban công, ánh nắng chiếu vào vạt áo ngủ xám tro như thể đang ở khách sạn hạng sang, không phải căn hộ “hôn nhân”.
Chiều đến trời âm u, mưa nhẹ.
Gideon không về trễ như đã nói. Anh bước vào, tháo giày, đặt cặp lên bàn, đi thẳng vào bếp.
Quin đang uống trà nóng. Tay cầm ly, chân gác lên mép ghế, ánh đèn chiếu lên gò má hốc hác vì thiếu ngủ.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu nấu?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không // không nhìn anh //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi còn chưa biết bật máy hút mùi
Gideon không đáp. Anh mở nắp nồi, rỗng. Mở tủ lạnh, trống.
Lật tờ giấy giao hàng để trên bàn, cà ri, salad, không cay.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Món ăn cho người sợ cay?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi ăn cay được
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Món ăn cho người không rảnh học nấu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu định sống ở đây bằng đồ đặt sẵn suốt đời?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Còn hơn là làm cháy bếp // quay sang //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi chết không sao. Anh cháy một góc nhà chắc tiếc hơn
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// im lặng, không trả lời //
Phòng ngủ.
Quin nằm nhìn trần. Đèn không bật. Rèm che kín.
Bụng không đói. Đầu không yên. Tim không buồn, cũng không vui. Chỉ thấy không khí quanh mình như thể bị rút hết oxy từ khi bước chân vào căn hộ tầng 25 này.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// ngồi dậy, đi ra phòng khách, đèn bếp vẫn sáng mờ //
Gideon đang đứng, áo sơ mi xắn lên khuỷu tay, tay cầm ly nước.
Anh nhìn thấy cậu, không nói. Chỉ đặt ly xuống.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Muộn rồi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không ngủ được // tựa vào mép bếp //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không hỏi
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy thì tôi cũng không cần giải thích
Cả hai đứng đó, như hai bóng đen ngược sáng trong căn bếp lạnh.
Quin thở nhẹ, định quay đi, thì Gideon bỗng cất giọng.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu muốn dùng bếp, tôi sẽ gọi người hướng dẫn
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Không cần
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu đang sống ở đây. Không phải nghỉ dưỡng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Và nếu tôi không muốn học thì sao? // nhíu mày //
Gideon bước tới, đứng trước mặt cậu. Khoảng cách vừa đủ để mùi nước xả vải trong áo anh len qua lớp không khí.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Thì tôi sẽ trừ chi phí sinh hoạt khỏi khoản hỗ trợ hàng tháng
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh đang nuôi tôi à?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Không
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi đang sống với một người trưởng thành
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Và tôi không bao giờ bao cấp thói lười
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// cắn răng môi nhếch lên //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vậy mai anh đặt lịch đi // lùi lại một bước //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi sẽ học // quay đi //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Để khỏi nợ
Cánh cửa phòng ngủ đóng lại nhẹ tênh. Nhưng giữa hai người khoảng cách vẫn không ngắn lại được một phân.
Sáng hôm sau
Căn hộ tầng 25 không có tiếng dao, tiếng chảo, tiếng nắp xoong. Chỉ có tiếng máy lạnh, tiếng đồng hồ treo tường, và sự lạnh lẽo tới từng thớ thịt.
Quin ngồi ở ghế, mặc áo sơ mi xám rộng. Bên cạnh là gói mì chưa mở.
Gideon bước ra từ phòng làm việc. Tay cầm điện thoại. Anh nhìn gói mì, rồi nhìn cậu.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Mai sẽ có người đến
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
? // ngẩng lên, không hiểu //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Người dạy nấu ăn // đặt điện thoại xuống mặt bếp, như thể chuyện đã chốt //
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Ai bảo tôi đồng ý? // chau mày //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu bảo sẽ học
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi bảo sẽ học, không phải để người khác đến dạy tôi như trẻ con lớp ba // giật giật khóe môi //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// im lặng hai giây //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì cậu không chịu học một mình
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi không rảnh làm thầy giáo
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vậy thuê người
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi có thể tự học // gằn //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Thế thì học đi
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Đừng đứng trước gói mì ba ngày rồi chờ nó tự sôi // bỏ đi //
Không khí giữa họ như kéo căng đến cực hạn, nhưng không ai hét.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không cần người tới
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không muốn lạ thêm một người nào trong nhà này nữa
Gideon không nói thêm. Anh cầm điện thoại lên. Bấm vài dòng. Không ai biết là hủy lịch, hay chưa từng có lịch nào được đặt.
Quin nhìn theo, không hỏi. Chỉ cầm gói mì. Đặt lại vào ngăn tủ.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cũng chưa tới mức phải nấu ăn để tồn tại // lẩm bẩm //
——————————
End tại 1095 chữ
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
:D
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Buổi trưa vui vẻ 🍵
Hot

Comments

Minh Vũ Võ(New)

Minh Vũ Võ(New)

:"Bé con... Sao em lại so đo chính em, một thứ vô giá với một điều rẻ mạt vậy? Có tin tôi đù ra đẹ em không?"

2025-07-05

3

Con ả simple lỏ uttm🦆✌️

Con ả simple lỏ uttm🦆✌️

albdkdbcldkfnf, chap này hai ổng lạnh quá ...ko có gì để tui phán 😞💔

2025-07-04

4

Minh Vũ Võ(New)

Minh Vũ Võ(New)

Hy vọng Gideon vũ phu dậm bao tí để có drama:)) (Anh Quin ơi em có lỗi với anh...🙏😭)

2025-07-05

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play