- Đừng Quá Gần - [Titan Cameraman X Titan Speakerman] _Skibidi Toilet_

- Đừng Quá Gần - [Titan Cameraman X Titan Speakerman] _Skibidi Toilet_

Chap 1: Ép buộc

Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Hé lô mấy người đẹp 😈
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Đây là bộ truyện mới của sốp
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Mong mấy người đẹp ủng hộ 💪☕️
———————
Thời gian: 7:46 sáng. Địa điểm: Một phòng làm việc cách âm, tường kính, tầng cao nhất.
Không có hoa. Không có ghế đối diện. Chỉ có một chiếc phong bì dày, đặt trước mặt Quin.
Cùng một người đàn ông đang nhìn cậu từ phía bên kia bàn ánh mắt lạnh, không cứng, nhưng đủ khiến người khác quên cả hít thở.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Tôi không cưới
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Dù cho trong đó là gì đi nữa
Cậu chỉ phong bì, ngón tay chạm hờ, không mở ra. Câu nói ấy dội vào căn phòng tĩnh lặng như thể đã được chuẩn bị trước. Không run, không hờn dỗi, chỉ là một tuyên bố.
Người kia im lặng vài giây, rồi tự mình mở phong bì. Anh rút ra một tập hồ sơ. Không nhìn vào mắt cậu, chỉ lật từng tờ giấy như thể đó là sổ tay họp sáng.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vụ tai nạn xe ba tháng trước
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu không có người làm chứng, người gây tai nạn đã cao chạy từ tuần đầu
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Và ba cậu sẽ không còn được điều trị bằng chế độ bảo hiểm kín như bây giờ
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// siết chặt tay //
Lưng cậu vẫn thẳng, nhưng rõ ràng hơi thở bắt đầu lệch nhịp.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh đang tống tình tôi đấy à?
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Bằng ơn nghĩa?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
// ngước mắt //
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi chỉ nhắc lại sự thật
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu có thể rời khỏi đây và tôi sẽ để người khác thay thế vị trí này
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nhưng với cậu, lựa chọn đó có thể đi kèm cái giá
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cái giá là gì?
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Một người cha không còn chỗ nằm
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
…Và một cuộc sống không còn được tự chọn đường lui
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// bật cười, nghẹn //
Cái kiểu cười của người hiểu mình đang bị kéo xuống nước, nhưng lại không chịu vùng vẫy theo bản năng mà chỉ nhìn thẳng, dám nhìn.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Anh có thể cưới bất kỳ ai
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Vì sao lại là tôi?
Gideon không trả lời ngay. Anh đứng dậy, đi về phía cửa kính, nhìn xuống mặt đường tầng 20 bên dưới. Giọng anh lúc cất lên, khẽ nhưng lạnh như kim loại áp sát da
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Vì cậu không dễ bảo
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Tôi cần một người đủ thông minh để biết khi nào nên nghe, và khi nào nên câm lặng
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nhưng cũng đủ liều để không run rẩy nếu sống cùng tôi
Căn phòng lặng thêm một lần nữa. Chỉ còn tiếng giấy hồ sơ xào nhẹ khi anh đẩy sang phía cậu.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Cậu có ba ngày
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu đồng ý, chiều thứ ba, tôi sẽ đưa cậu tới ký giấy
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Nếu từ chối cũng đừng quay lại
Quin không nhìn hồ sơ. Cậu chỉ nhìn người đàn ông đó người vừa trao một cái thòng lọng bằng vàng và nhận ra.
Đây không phải là lời mời. Mà là điều kiện sinh tồn.
Ba ngày sau. Căn hộ tầng 25. Không tiếng người. Chỉ có tiếng bánh xe vali lăn trên sàn gạch, một đoạn rồi dừng.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// đứng trước gương //
Tay cậu vẫn cài khuy cổ áo, vẫn buộc cà vạt… mà mãi vẫn không ngay. Không phải vì cậu không biết buộc mà vì cậu đang nghe tiếng tim mình chạy đua với lý trí.
Ba ngày. Không ai giục. Không ai gọi. Chỉ có một tin nhắn:
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
“Nếu quyết định xong, chiều thứ ba, tầng 25. Tôi sẽ mở cửa.”
Và giờ thì cậu đang ở đây. Đúng giờ. Đúng tầng. Đúng căn hộ. Không biết đây có còn là “quyết định” hay chỉ đơn giản là… không còn lựa chọn khác.
Quin chưa gõ cửa. Nhưng cửa mở.
Gideon đứng đó. Áo sơ mi xám nhạt, tay áo vẫn chưa xắn, cổ áo mở một nút. Không cười. Không hỏi han.
Quin định lùi lại một bước. Tự vệ. Theo phản xạ. Thì anh liếc nhìn khẽ nói.
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Phòng ngủ bên trái. Cửa đóng. Nếu không dùng đồ của tôi, cứ báo
Titan Cameraman [Gideon]
Titan Cameraman [Gideon]
Bếp lúc nào cũng có cháo gạo rang. Đói thì ăn
Nói xong anh bỏ đi, để lại cậu bơ vơ giữa đóng khí lạnh ngắt vừa nói ra, cảm giác như bị soi tới tận xương.
Quin kéo vali vào, lướt ngang qua người anh. Hơi thở cậu chạm vào bầu không khí trong phòng lạnh đến mức mùi xà phòng trong phòng khách cũng không có hương.
Mọi thứ quá ngăn nắp. Quá im lặng. Quá “Gideon”.
Căn hộ này không phải nhà. Mà là một vùng không khí bị nén lại bởi con người.
Căn phòng ngủ đúng như lời Gideon nói thứ hai bên trái, cửa mới, giường gọn, không một hạt bụi.
Tủ quần áo trống, ngoại trừ đúng một chiếc móc treo có sẵn bộ đồ ngủ màu xám tro. Nhãn chưa gỡ. Gối nệm thẳng như mới ép khuôn. Không tranh ảnh. Không đồng hồ. Không tiếng động.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
Cái nhà này…
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
…không có ký ức
Cậu đứng giữa căn phòng, ngón tay vuốt nhẹ lên bàn làm việc nhỏ đặt sát cửa sổ. Không bụi. Không dấu chạm. Không ai từng sử dụng.
Mọi thứ quá sạch sạch kiểu xa lạ, sạch kiểu phòng chuẩn bị sẵn cho người tạm trú, không phải người sẽ ở lâu.
Trên tường, có treo một chiếc đồng hồ kỹ thuật số. Kim giây không tích tắc chỉ nhảy từng phút. Âm thanh duy nhất là tiếng tim cậu, và hơi lạnh ngấm qua thảm.
Có lẽ ngay cả sự tồn tại của cậu, nếu một ngày rút khỏi đây, cũng sẽ được lau sạch như chưa từng.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
// nới nhẹ lại cà vạt chỉ thấy khó thở//
Cậu ngồi xuống giường, thử nẩy nhẹ tay lên nệm đàn hồi không có tiếng. Mềm, lạnh, cẩn thận. Giống như người chủ của căn nhà này.
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Nếu mình biến mất ở đây… có ai biết không? *
Titan Speakerman [Quin]
Titan Speakerman [Quin]
* Hay là, ngay từ đầu, mình đã tự bước vào một vùng câm lặng? *
Ngoài phòng khách vẫn im. Không có tiếng tivi. Không có tiếng bếp. Không tiếng gió lọt qua cửa.
Quin ngồi đó một lúc. Không biết bao lâu. Cho đến khi ánh đèn ngoài trời đổi màu từ trắng sang cam nhạt mới biết trời đã tối.
Muộn màng như cách cậu đã chọn.
———————————
End tại 1026 chữ
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
NovelToon
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Tôi… tôi ngứa tay 🤡💦
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
Ê mà cái ảnh nó mờ zậy??? >:(
Muse Peo [T/g]
Muse Peo [T/g]
>:((
Hot

Comments

tv woman :3

tv woman :3

moá nó!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!; c..u...t...e quá đi!!!!!

2025-07-04

2

Con ả simple lỏ uttm🦆✌️

Con ả simple lỏ uttm🦆✌️

"Ép người bằng ơn" clm=))

2025-07-03

3

Crazy-25

Crazy-25

body Quin múp vãi😋

2025-07-03

5

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play