Tựa Vai Khi Không Ai Thấy [ Tâm - Quan ]

Tựa Vai Khi Không Ai Thấy [ Tâm - Quan ]

EPISODE 1 : Phòng chờ số 4

[ Tâm - Quan bằng tuổi ]
Phòng chờ nằm ở cuối hành lang, nơi ánh đèn hậu trường không còn quá rực rỡ
Vài tấm poster cũ treo lửng lơ trên tường, gió từ điều hòa phả ra lạnh lẽo, làm cái im ắng trở nên cứng nhắc
Tiếng giày cao gót, tiếng đạo cụ kéo lạch cạch ngoài kia chẳng thể xua đi cái cảm giác buồn tênh trong căn phòng đơn độc
Phạm Văn Tâm đẩy nhẹ cánh cửa, bước vào. Anh đã đến sớm hơn giờ quy định gần hai mươi phút
Vẫn cái thói quen cũ: đến sớm, chuẩn bị trước, tự trấn an bản thân bằng vài nốt nhạc trong đầu, như bao lần đứng trước ánh đèn sân khấu
Chỉ có điều... lần này, trong phòng đã có người ngồi sẵn
Người ấy đang dựa lưng vào tường, tay ôm một chiếc tai nghe cũ, đôi mắt nhắm lại
Tóc cắt ngắn, gọn gàng, nhưng ánh sáng hắt qua cửa kính cho thấy vành tai cậu đỏ lên – vì lạnh, hay vì đang cố giấu đi điều gì đó
Tâm đứng sững lại trong vài giây
Hồ Đông Quan
Tên ấy từng quen thuộc với môi anh, từng nằm im trên ngực anh mỗi đêm hai người lặng im giữa bóng tối
Nhưng giờ, nó lại vang lên trong đầu như một dư âm xa lạ
Anh không lên tiếng
Chỉ đơn giản lặng lẽ đặt túi xuống ghế, ngồi xuống chiếc ghế còn lại – cách Quan một khoảng vừa đủ lịch sự, và vừa đủ để trái tim anh bắt đầu nhói lên lần nữa
Một phút
Rồi hai phút
Rồi—
Quan mở mắt
Cả hai cùng lúc quay sang nhìn nhau
Và trong tích tắc, ánh mắt ấy làm Tâm không kịp phòng bị
Hồ Đông Quan
Hồ Đông Quan
Lâu rồi không gặp
Quan nói trước
Giọng cậu vẫn vậy, nhẹ, nhưng không còn dễ vỡ như ba năm trước
Tâm khẽ gật đầu
Anh đáp, bằng thứ giọng trầm hơn, bình thản hơn:
Phạm Văn Tâm
Phạm Văn Tâm
Ừ. Cậu vẫn ổn chứ
Quan mỉm cười
Không phải nụ cười khổ đau, cũng không phải giả tạo
Chỉ đơn giản là một nét cong môi rất mỏng, đủ để giữ cho lòng mình không run lên
Hồ Đông Quan
Hồ Đông Quan
Ổn. Còn anh
Phạm Văn Tâm
Phạm Văn Tâm
Cũng vậy
Phạm Văn Tâm
Phạm Văn Tâm
Chúng ta lại...
Phạm Văn Tâm
Phạm Văn Tâm
Đứng chung một show
Hồ Đông Quan
Hồ Đông Quan
Anh vẫn đứng ở vị trí trung tâm
Tâm ngẩng đầu nhìn lên trần nhà
Đèn huỳnh quang hắt xuống đôi mắt anh một quầng sáng mệt mỏi
Phạm Văn Tâm
Phạm Văn Tâm
Nhưng không có cậu bên cạnh
Phòng chờ im lặng trở lại
Tiếng động ngoài kia như xa xôi, chỉ còn tiếng tim đập lặng lẽ giữa hai người
Vài giây sau, Quan quay đi, dựa vai vào tường
Hồ Đông Quan
Hồ Đông Quan
Anh nói vậy làm gì
Tâm đáp, như thì thầm:
Phạm Văn Tâm
Phạm Văn Tâm
Vì không ai thấy
----

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play