Minh Hoàng vừa kết thúc tiết học đầu tiên đảm nhận, anh cầm theo giẻ lau bảng đem đi đến nhà vệ sinh giặt sạch
Tiếng mở cửa vang lên, Minh Hoàng nhìn cảnh tượng bên trong thì hơi nhướn mày bất ngờ.
Trước mắt anh là hình dáng Thanh Nam nằm bất tỉnh trên sàn nhà, cơ thể tanh lên mùi má.u không rõ sống chết.
.
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
//Mơ màng tỉnh dậy// Đây là..
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
Bệnh viện sao? //Vẫn chưa tỉnh hẳn//
Mí mắt cậu khẽ động, tay chân cũng cố gượng ngồi dậy khỏi giường bệnh. Thanh Nam không biết vì sao bản thân lại tỉnh dậy ở đây.
Cậu cố nhớ lại mọi kí ức về ngày hôm qua thì bỗng cảm thấy đầu vô cùng đau.
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
//Chạm lên băng gạc//
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
"Không biết tiền viện phí của mình phải làm sao nữa.."
Đúng lúc đó, một y tá đang kiểm tra tình hình bệnh nhân vừa hay đi ngang qua giường bệnh của cậu. Thanh Nam không chần chừ lập tức gọi với theo.
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
Chị ơi, cho em hỏi chị có nhớ ai đưa em tới đây không ạ? //Bối rối//
Y tá
//Nhìn vào bảng tên trên áo cậu// Thanh Nam hả? Theo chị nhớ hình như là có một anh nào đó đưa em đến..
Y tá
//Nhìn nét mặt bối rối của cậu// Mà em đừng lo, theo chị biết anh trai đó đã thanh toán hết tiền viện phí của em rồi
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
Thật ạ? //Ánh mắt sáng lên//
Y tá
//Mỉm cười// Thật mà, em cứ nghỉ ngơi thêm đi, hôm nay là chủ nhật nên không phải đi học đâu
Nguyễn Đỗ Thanh Nam
Vâng, vậy thì em cảm ơn ạ! //Cúi đầu lễ phép//
.
Minh Hoàng thư thái ngâm mình trong làn nước ấm, trên làn da trần là những hình xăm dày đặc, mỗi hình thù như chất chứa từng câu chuyện chưa từng được kể.
'Ring ring'
Trần Vũ Minh Hoàng
//Trườn mình lên, lấy điện thoại bấm nhận cuộc gọi// Chú?
Bên kia đầu dây, một giọng nam trầm ổn vang lên, mang chút phong thái lãnh đạm và già dặn.
Trần Vũ Thành Luân
Con trai, nhiệm vụ được giao đã làm đến đâu rồi? //hít một hơi thuốc//
Trần Vũ Minh Hoàng
Vẫn ổn, thưa chú
Trần Vũ Thành Luân
//Im lặng một lúc// Con chắc chứ?
Trần Vũ Minh Hoàng
Con đang giả dạng làm giáo viên để tiếp cận đối tượng
Trần Vũ Minh Hoàng
Ngày mai con sẽ đến dạy ở lớp của thiếu gia Võ
Trần Vũ Thành Luân
//Nhả khói tốt// Tốt
Thành Luân bên đầu dây giọng nói khàn khàn, chân mày chau lại ngồi vắt chân trên ghế sofa ngẫm nghĩ một lúc rồi nói ra.
Trần Vũ Thành Luân
Con biết lý do vì sao phải làm chuyện này mà đúng không?
Trần Vũ Minh Hoàng
//Hơi siết tay lại, đôi mắt ánh lên tia giận dữ//
Trần Vũ Minh Hoàng
..Vì cha con
Trần Vũ Thành Luân
Phải. Máu phải được trả bằng máu
Trần Vũ Thành Luân
Đây không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là món nợ khó phai của gia tộc
Trần Vũ Thành Luân
..Ta tin con, phải làm cho tốt
'Tít'
Tiếng cúp máy vang lên trong không gian yên tĩnh. Đôi tay anh hơi siết nhẹ, đôi mắt ánh lên tia dữ dội.
Minh Hoàng thầm khắc ghi từng câu từng chữ vào tâm trí. Mọi kí ức cứ như lũ vỡ tràn đến khiến anh bất giác nhớ về.
Comments