#5

Căn biệt thự buổi sáng vẫn im lặng như mọi khi.
Quang Anh tỉnh dậy lúc sáu giờ, khi ánh nắng còn mờ nhạt qua lớp rèm dày.
Căn phòng vẫn vậy. Gọn gàng, sạch sẽ. Mà lạnh.
Cậu uể oải bước xuống giường, vừa chạm chân xuống sàn đã khẽ rùng mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lạnh thật…
Cậu rón rén bước ra mở cửa, định xuống bếp kiếm gì lót dạ.
Chưa tới nơi, đã thấy một khay thức ăn được để gọn trên bàn góc phòng khách. Trên đó là bát cháo trứng nóng, kèm mảnh giấy nhỏ:
Note: "Ăn đi, khỏi ngất."
Chữ viết cứng, đơn, quen thuộc. Là Duy.
Cậu mím môi, im lặng kéo ghế ngồi xuống. Không có tình cảm. Không có sự quan tâm. Chỉ là... cho ăn để không phiền.
Cũng giống như cách người ta cho cá ăn mỗi ngày. Không phải vì yêu quý, mà vì nó còn sống.
____________
Mười giờ sáng, khi Quang Anh đang giặt đồ, cánh cửa bật mở.
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Thằng giúp việc đâu rồi?
Cậu ngẩng đầu, bắt gặp gương mặt quen quen: Nhã Kỳ.
Người yêu cũ, người mà Duy từng đưa đi khắp nơi, từng xuất hiện khắp các mặt báo, từng nằm trong danh sách "người tình tin đồn".
Và giờ... là khách không mời.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không phải giúp việc.
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Oh!Không giúp việc thì là gì?
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Ở chung nhà với Duy, không danh phận, không thân phận, không ai biết tên. Không phải giúp việc thì là gì? Thế thân hả?
Cậu siết chặt tay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cô không có quyền…
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Tao không có quyền?
Quang Anh không nói nữa. Cậu đứng dậy, lặng lẽ bước vào phòng. Nhưng cánh tay bị kéo lại.
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Mày biết không, tao sẽ lấy lại những gì thuộc về tao. Tao chỉ tạm rời đi thôi, không có nghĩa là tao buông.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy cô đừng để người khác buông mình.
Một giọng trầm lạnh vang lên phía sau. Duy đứng tựa cửa, ánh mắt hờ hững, cúc áo sơ mi còn chưa cài hết.
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Duy...//khựng lại//
Lâm Nhã Kỳ
Lâm Nhã Kỳ
Em chỉ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Câm mồm.
Chỉ một câu, một ánh mắt, cô ta lúng túng rút tay lại rồi rời đi, giày cao gót gõ lạch cạch ra khỏi nhà.
Quang Anh đứng đó, không dám nhìn lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ăn chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ăn rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ.
Và Duy quay lưng bước về phòng, cửa đóng lại không một lần ngoái nhìn.
Buổi trưa hôm đó, Quang Anh tự nấu cơm. Cậu bày ra hai phần, dù biết Duy có thể sẽ không ăn.
Vậy mà khi dọn mâm xuống, cả hai dĩa đều sạch sẽ. Không thừa một hạt cơm.
Và Duy quay lưng bước về phòng, cửa đóng lại không một lần ngoái nhìn.
Nhưng cũng không để lại lời cảm ơn.
Cậu cười nhạt.
Cũng giống như mảnh giấy "ăn đi, khỏi ngất"... Biết mình tồn tại. Nhưng không hề muốn mình ở gần.
___________________
Emiu-Nii🎐
Emiu-Nii🎐
Khìa khia
Emiu-Nii🎐
Emiu-Nii🎐
Hêo lô
Emiu-Nii🎐
Emiu-Nii🎐
Lạnh như nước đá Trắng như ma da Không thích la cà Hay ăn cà na Nữ hoàng băng giá Lê Thị elsa💩.
Emiu-Nii🎐
Emiu-Nii🎐
Hì.
Hot

Comments

Khuyên thật, mấy bà đừng ham những người con trai hiphop như này, yêu vào khổ lắm. Con gái khôn ngoan sẽ chọn người nhan sắc bình thường nhưng mà biết yêu chiều quan tâm ấy. Còn anh này để mình, mình chịu khổ quen rồi

2025-07-22

3

qnhu_.★

qnhu_.★

nó lạnh lùng mà nó quan tâm sao á:)))

2025-07-21

4

_2Teaa

_2Teaa

Nói chuyện hiphop từ fic kia sang fic này luôn:))

2025-07-26

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play