Một Đêm Cuối Cùng Dưới Trăng

T/g xấu xí
T/g xấu xí
Hello
T/g xấu xí
T/g xấu xí
Lại là tớ nè
T/g xấu xí
T/g xấu xí
Vô nhe
________
Hoàng hôn buông xuống mái ngói rêu phong của hai dinh thự lớn trong vùng. Ánh sáng tắt dần trên những bức tường gỗ chạm khắc, cũng giống như cách mà niềm hy vọng trong lòng họ tắt đi từng chút một.
Dinh thự Hội đồng Nguyễn, phòng Quang Anh
Căn phòng của Nguyễn Quang Anh tối mờ. Cửa sổ khép hờ để hở một khoảng nhỏ đủ để đón gió từ hồ sen phía sau nhà. Mùi nhang trầm nhẹ nhàng lan tỏa khắp gian phòng, phủ lên mọi thứ một cảm giác lạnh lẽo và u uất.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Anh hai… em vào được không? // đứng ngoài cửa, bàn tay nhẹ gõ lên gỗ //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vào đi. // giọng trầm đục, không quay đầu lại //
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Anh lại viết thư à? // bước vào, mắt nhìn lá thư nhàu nhĩ trên bàn //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ. Nhưng chưa bao giờ gửi cả. // ngồi lặng trước bàn, ánh đèn dầu lập lòe soi bóng lên vách gỗ //
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Em có thể giúp anh mà… lén đưa cho anh Duy chẳng hạn…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần đâu. Có những lời… chỉ cần viết ra thôi, không cần gửi đi nữa. // mỉm cười buồn, vuốt nhẹ lên bức thư //
Cùng lúc đó
Dinh thự Hội đồng Hoàng, vườn sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời sắp tối rồi… không biết hôm nay em có được gặp anh không… // đứng một mình dưới gốc cây sứ, tay cầm chiếc khăn tay bạc màu //
người hầu 1
người hầu 1
Cậu Hai, có cần mang trà ra cho cậu không ạ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không cần. Để đó cho em. // mắt không rời khỏi khoảng không phía xa, nơi có một dinh thự khác đang ẩn trong bóng hoàng hôn //
Hoàng hôn phủ lên khoảng đất giữa hai nhà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay… chắc là lần cuối cùng mình được bước ra khỏi nhà như thế này. // rảo bước lặng lẽ giữa con đường đất đỏ, gió thổi làm áo bay nhẹ //
nửa đêm
Gốc cây sứ cổ thụ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh! // chạy tới, thở dốc vì vội //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đến rồi à… // quay lại, nở một nụ cười mờ nhạt //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ổn không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em có hối hận khi yêu anh không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không hối hận. Dù chỉ một giây. // nắm chặt tay anh, ánh mắt kiên định //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Họ sẽ sớm ép anh cưới… Em sẽ sống được nếu anh không còn bên em chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không muốn sống một đời không có anh. // giọng nghèn nghẹn, ánh mắt bắt đầu ướt //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nói vậy… nếu một ngày em biết anh không còn trên đời này nữa…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng… em sợ… // lùi lại nửa bước, nắm tay run lên //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em về đi. Đừng để ai biết. Còn gặp nhau được bao lâu… mình không biết nữa đâu…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh…
Quang Anh bước đi, để lại Đức Duy đứng bất động giữa đêm khuya, bên dưới ánh trăng lạnh lẽo.
______
Sáng hôm sau
phòng Quang Anh
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Anh hai… đây là gì? // giọng hốt hoảng khi nhìn thấy tờ giấy trên bàn //
Trên bàn là một trang giấy trắng, viết bằng mực nhòe nước mắt: “Chúng ta không sai…nhưng chúng ta không được ở bên nhau.”
T/g xấu xí
T/g xấu xí
Hết òi
T/g xấu xí
T/g xấu xí
Gụt bai

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play