[TânNguyên] [Minh Tân × Phúc Nguyên] [Tân Binh Toàn Năng] Có Mùa Hoa Dành Riêng Cho Em
Chúng ta của hiện tại
[Phòng làm việc tầng 16, sáng thứ 3. Mây lững lờ kéo qua ô kính, ánh nắng chưa kịp chạm xuống sàn]
Hữu Sơn
//vừa gõ của bước vào//
Hữu Sơn
Tân, lịch họp 10 giờ đã dời xuống 10h30 rồi. Bên studio cũng gửi bảng moodboard cập nhật, tao đã chuyển qua thư mục nội bộ rồi
Minh Tân
//gật đầu, mắt vẫn không rời màn hình//
Minh Tân
Cảm ơn. Bảo họ 10h25 hãy đến, tao không thích ai đến sớm hơn tao
Hữu Sơn
//cười nhẹ//
Rồi, tao nhớ kỹ rồi
[Vừa định lui ra, Hữu Sơn quay lại, giọng chậm rãi hơn]
Hữu Sơn
À, còn một chuyện..
Hữu Sơn
Người thiết kế chính bên phía đối tác – PtotheN – sáng mai sẽ bay từ Đà Lạt về để trực tiếp điều phối giai đoạn 2
Hữu Sơn
Mày... chắc sẽ gặp người đó sớm thôi
Minh Tân
//vẫn dửng dưng, chỉ nhếch môi//
Tao biết rồi
[Hữu Sơn rời đi. Cửa khép lại. Một tiếng "tách" khe khẽ ]
[Minh Tân vẫn ngồi yên, mắt đăm chiêu. Chỉ có bàn tay phải hơi siết lại, ngón trỏ vô thức gõ gõ cạnh chuột máy tính]
[ 10:30 Phòng họp chính – công ty tổ chức sự kiện truyền thông do Minh Tân điều hành. Ánh nắng thành phố len lỏi qua lớp rèm trắng, tạo nên những vệt sáng sắc sảo trên bàn họp. Không khí trong phòng mát lạnh, tương phản với cái nắng rực ngoài kia]
Minh Tân
//ngồi đầu bàn, lật trang tài liệu//
Minh Tân
Dự án DA.LAT Bloom đã chốt concept "Mảnh ghép hoa trên ô cửa Đà Lạt"
Minh Tân
Sơn, cập nhật tình hình phía đối tác cho mọi người đi
Hữu Sơn
//đứng cạnh màn hình chiếu//
Hữu Sơn
Phía studio đã gửi bảng phối cảnh sơ bộ
Hữu Sơn
Về ý tưởng tổng thể, rất đúng hướng. Tuy nhiên, phần chuyển màu nền và bố trí vật liệu sân khấu chưa thật sự hài hòa. Họ đề xuất được làm việc trực tiếp với bộ phận kỹ thuật bên mình
Minh Tân
//gật nhẹ, giọng bình thản//
Minh Tân
Tốt. Tôi sẽ tiếp nhận nhóm đó luôn.
Minh Tân
Đưa tôi tên người đại diện
Hữu Sơn
//ngập ngừng một chút, rồi nhìn Minh Tân//
Hữu Sơn
Người phụ trách là... Nguyễn Thanh Phúc Nguyên – Giám đốc điều hành studio
[Khoảnh khắc đó, Minh Tân ngẩng lên. Ánh mắt anh thoáng khựng lại, nhìn vào màn hình chiếu – nơi dòng chữ "Phúc Nguyên – DA.LAT Bloom" hiện rõ]
Minh Tân
//gấp tài liệu lại, giọng vẫn đều//
Minh Tân
Được, lên lịch họp nội bộ với bên studio vào ngày mai
Minh Tân
Tôi muốn trao đổi trực tiếp trao đổi các phần chính
Nhân viên
//nói nhỏ bên dưới//
Nhân viên
Giám đốc Tân chưa bao giờ đích thân làm việc giai đoạn đầu như vậy...
Nhân viên
Lạ thật, bình thường đều giao cho trưởng phòng cả mà
Trưởng Phòng
Chị cũng thấy lạ, hình như đây là lần đầu tiên Giám đốc đích thân làm việc giai đoạn đầu thì phải
Hữu Sơn
//liếc sang, nhắc nhở//
Hữu Sơn
Lầm này là ngoại lệ
[Không ai dám hỏi thêm. Cuộc họp kết thúc nhanh gọn. Khi mọi người rời đi, Minh Tân vẫn ngồi lại, tay chống cằm nhìn vài khoảng sáng cuối bàn – nơi cái tên ấy vẫn còn in đậm trong tâm trí]
[Sau giờ họp, Minh Tân đứng tựa bên lan can tầng 7, nhìn xuống dòng xe qua lại như mắc cửi. Gió hất nhẹ vạt áo sơ mi, cuốn theo một đoạn ký ức không hẹn mà ùa về]
Một buổi tối muộn giữa tháng 11, Sài Gòn mưa nhẹ
Hai người không hẹn mà cùng dừng lại dưới mái hiên một tiệm hoa nhỏ ở quận 3
Phúc Nguyên
//cười nhẹ, đưa tay hứng mưa//
Phúc Nguyên
Anh tin không? Mỗi lần trời mưa, em đều muốn ôm ai đó thật chặt
Phúc Nguyên
Chỉ là... đừng rời đi, vậy là đủ
Minh Tân
//nhìn cậu qua màn mưa mỏng, phía sau là hương hoa đẫm nước mưa thơm dìu dịu//
Minh Tân
Lần tới trời mưa, thử ôm anh xem. Anh sẽ không bước đi đâu
[Cả hai cùng bật cười. Phúc Nguyên vùi mặt vài vai Tân, chiếc áo khoác hơi ẩm nước mưa nhưng ấm lạ thường. Một cánh hoa cẩm tú cầu ép bên vạt áo, ướt mềm]
[Điện thoại trong túi khẽ rung. Một tin nhắn từ Hữu Sơn: "Tân, bên phía Phúc Nguyên đã phản hồi rồi, hẹn bên mình cùng xem bản phác thảo vào chiều mai tại văn phòng của họ ở TP. HCM]
Minh Tân
//nhếch môi, khẽ lẩm bẩm//
Minh Tân
Gặp lại rồi... cuối cùng thì cũng tránh không được nữa
[Đầu giờ chiều hôm sau – tại văn phòng cty đối tác]
Hữu Sơn
//kéo ghế ngồi cạnh Minh Tân, trong lúc đợi Phúc Nguyên trao đổi lại một số chi tiết với cộng sự//
Hữu Sơn
Tao gặp người ta rồi, Đẹp trai, cao ráo, giọng nhẹ như gió sớm Đà Lạt. Nhưng ánh mắt... không giống người mới trải qua bệnh nặng
Minh Tân
Sao mày biết người ta từng bệnh?
Hữu Sơn
Ơ... à... tao đoán thôi
[Minh Tân lặng lẽ nhướng mày, không hỏi thêm. Nhưng ánh mắt nhìn về phía phòng họp có cửa kính. Bên trong, Phúc Nguyên đang đứng trao đổi với một cộng sự. Cử chỉ điềm tỉnh, lời nói gọn gàng, dứt khoát]
Minh Tân
//lẩm bẩm, rất nhỏ//
Minh Tân
Không yếu đuối như mình tưởng
[Phòng họp tầng 9 – 2:00 PM]
Phúc Nguyên
//giọng nhã nhặn, nghiêng người mở cánh cửa kính//
Phúc Nguyên
Mời Giám Đốc Đỗ và Thư Ký Sơn vào phòng họp để chúng ta bàn chuyện công việc
Phúc Nguyên
Phía chúng tôi đã chuẩn bị đầu đủ tài liệu cần thiết
Phúc Nguyên
Xin lỗi vì đã để hai người chờ lâu
[Minh Tân bước vào đầu tiên, ánh mắt thoáng dừng lại nơi giọng nới vừa vang lên. Cậu ấy đứng đó, áo sơ mi gài kín cổ, dáng người thẳng tắp. Không một biểu cảm nào lộ ra]
Hữu Sơn
//gật đầu xã giao, lịch thiệp đáp lại//
Hữu Sơn
Cảm ơn cậu. Chúng tôi đợi không lâu đâu
Hữu Sơn
Xin phép được bắt đầu buổi trao đổi
[Căn phòng rộng rãi được thiết kế theo tông màu xám tro hiện đại. Ánh nắng buổi chiều lọc qua rèm lụa, chiếu loang loáng lên mặt bàn gỗ sồi. Ở đầu bàn, Minh Tân ngồi im lặng lật từng trang tài liệu — nhưng đầu óc chẳng đặt hết vào con số]
Phúc Nguyên
//lúc này đã ngồi ở vị trí Giám Đốc của mình, lên tiếng đều giọng//
Phúc Nguyên
Về hạng mục thiết kế phụ lúc dự án, phía chúng tôi đã hiệu chỉnh lại bản phác thảo theo góp ý từ buổi họp hôn qua của cty các anh
Phúc Nguyên
Mời Giám Đốc Đỗ xem xét lại các mảng chủ đề màu và cách triển khai phối cảnh trong file thứ 3
[Minh Tân liếc nhìn màn hình chiếu, sau đó nhìn Phúc Nguyên, giọng trầm nhưng không lạnh]
Minh Tân
Vẫn giữ ý tưởng "Mảnh ghép hoa" đúng không?
Phúc Nguyên
//không nhìn mắt anh, chỉ gật nhẹ//
Phúc Nguyên
Vâng. Nhưng lần này, mỗi loài hoa sẽ mang một biểu tượng riêng, đi kèm ký hiệu bản đồ vùng miền để kể lại lịch sử của từng vùng trồng hoa trên cao nguyên
[Không khí phòng họp trôi qua yên ắng, từng lời nói giữa họ đều vừa đủ chuyên nghiệp, vừa đủ kiềm chế. Nhưng ánh mắt... vẫn luôn có gì đó chệch nhịp]
Comments