#03:Nhiệm vụ đầu tiên.

...
Chapter 03.
Cửa sau của sòng bạc đóng lại, tiếng nhạc vẫn ầm ầm nhưng không át nổi tiếng cửa sắt sập ngay sau lưng Duy. Phòng chứa vắng người.Ánh đèn vàng hắt từ trên cao chiếu thẳng vào mắt Quang Hải.Tay hắn vẫn cầm ly rượu,còn tay kia... đang giữ cổ áo của Duy.
#Quang Hải.
#Quang Hải.
:"Mày nghĩ mày là ai hả?"
#Quang Hải.
#Quang Hải.
:"Người của số 13 thì không bao giờ nói tên Quang Anh ra như mày vừa làm."
Duy vẫn im lặng.Không phản kháng gì cả.
#Quang Hải.
#Quang Hải.
:"Mày là gián điệp.Tao từng thấy cái loại như mày rồi."
#Quang Hải.
#Quang Hải.
:"Mắt mày không có gì hết,chỉ có tính toán."
Đức Duy nhìn thẳng vào mắt gã. Không dao động.
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Nếu tôi là gián điệp,tôi sẽ không đến đây một mình."
#Quang Hải.
#Quang Hải.
| Gằn giọng. :"Mày đừng có mà chơi mấy cái trò tâm lý.Tao xử một thằng cảnh sát ngay chỗ mày đứng tuần trước."
Gã siết mạnh hơn.Cổ Duy đau rát,mắt hơi mờ đi.Nhưng giọng cậu vẫn đều.
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Vậy... xử thêm tôi đi."
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Nhưng nhớ hỏi bản thân:Nếu tôi thực sự là người của Quang Anh... mày có ra khỏi đây được không?"
Hải hơi khựng lại. Chỉ một chút thôi.Nhưng Duy biết,gã đang dao động.
...
Tiếng giày vang lên từ hành lang bên ngoài.Không vội .Không nhanh.Nhưng mỗi bước đều khiến không khí trong phòng chùng xuống. Cửa mở.Không ai lên tiếng. Nguyễn Quang Anh bước vào,tay đút túi,ánh mắt không thèm liếc nhìn Hải.
#Quang Hải.
#Quang Hải.
| Căng cứng cả người. :"Anh... sao anh biết tôi ở đây?"
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Nhạt giọng. :"Tao tới trước cả mày."
Duy liếc sang.Mắt vẫn cay nhưng không tỏ vẻ bất ngờ.Cậu lờ mờ đoán được... người này chưa bao giờ rời mắt khỏi mình.
#Quang Hải.
#Quang Hải.
:"T-Tôi không biết nó là người của anh... tôi tưởng --"
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Cắt lời. :"Tao biết."
Hắn nhấc ly rượu của Hải, ngửi nhẹ,rồi đặt xuống bàn.Im lặng vài giây.Rồi bất ngờ -- giơ tay. Ngón trỏ đặt lên cò súng bên thắt lưng. Cả căn phòng đông cứng.
#Quang Hải.
#Quang Hải.
| Run run. :"Anh... "
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Bình thản. :"Nếu mày mà bắn,mày ch.ết trước."
Tay Hải buông xuống.Duy thở chậm, mắt vẫn đặt ở khoảng giữa ng.ực và cằm Quang Anh - Không dám nhìn lên,cũng không dám cúi xuống.
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Tao không gi.ết mày."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Tao chỉ cần biết... mày phản ứng như thế nào mà để bị nghi ngờ."
#Quang Hải.
#Quang Hải.
:"Ý anh ... đây là thử?"
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Mày không cần hiểu.Chỉ cần biết,lần sau đừng hòng động đến người tao chọn."
Hắn quay người.
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Lạnh tanh, không ngoảnh lại. :"Ra ngoài.Cả hai."
...
Trên xe trở về,Duy ngồi ghế sau. Quang Anh vẫn im lặng,ánh mắt hướng ra kính,như thể chưa từng có một cuộc đối thoại nào trong đêm đó. Không ai nhắc lại tới chuyện ở sòng bạc.
Đức Duy định im luôn, nhưng khi xe rẽ qua khúc cua tối,cậu khẽ lên tiếng.
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Anh đến trước... nhưng không ngăn."
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Là vì anh muốn thử tôi,hay vì anh chưa chắc tôi là người của anh?"
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Khẽ cười. :"Mày nghĩ mình là ai mà để tao phải chắc?"
Duy không đáp. Một lúc lâu sau,Quang Anh mới nói tiếp - giọng như một câu chuyện cũ mà chẳng ai hỏi.
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Đã từng có một người... cũng nói chuyện kiểu giống mày."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Cũng đứng như mày.Cũng tưởng mình lạnh lùng,tỉnh táo, điều khiển được mọi thứ."
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Rồi sao?"
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Nó ch.ết.Vì tin vào cảm giác của chính nó."
Xe dừng lại.Đèn đường hắt qua cửa kính chiếu lên nửa gương mặt Quang Anh - một bên tối,một bên như dính lại ánh sáng quá lâu đến hoá buốt.
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Mày thông minh,Duy.Nhưng đừng nhầm lẫn giữa thông minh và bất tử."
...
Tối đó - tại phòng riêng của Duy. Băng quấn trên ng.ực hơi nhức.Duy mở áo ra kiểm tra.Dấu thập vẫn chưa lành hẳn,viền mực vẫn thấm nhẹ dưới da. Cậu nhìn vào vết thương ấy, rồi nhớ lại ánh mắt người kia. Không phải vì sợ.Cũng không hẳn vì tôn trọng.
Chỉ là ...
Không thể ngừng để tâm.
...
[Hồ sơ 002 - Cập nhật.] Tình trạng:Đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên. Mức phản ứng: Vượt ngưỡng ổn định. Quan sát cao cấp:Tiếp tục. Ghi chú:Quang Anh chủ động xuất hiện - Không theo yêu cầu nhiệm vụ. xxx_
...
____________________
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play