#05:Không cứu, không bỏ.

...
Chapter 05.
Một tuần trôi qua.Quang Minh - người trung gian - thay đổi lịch trình liên tục.Không ai trong tổ chức theo kịp nhịp di chuyển của gã,ngoại trừ một người: Hoàng Đức Duy. Duy biết Minh đang thử.Mỗi buổi hẹn là một cái bẫy.Cậu vẫn đi, không né tránh.Không giấu giếm.
...
17h45p.
Tại kho hàng cũ ở quận 4.
Trời sắp mưa.Mây đen tụ lại trên cao.Đức Duy bước vào căn kho - vai khoác áo của nhân viên vận chuyển,tay xách hộp gỗ,mặt bình thản.
Bên trong,Hứa Quang Minh ngồi giữa gian phòng trống,ánh sáng từ bóng đèn trần rọi xuống khuôn mặt trắng bệch và đôi mắt không một cảm xúc.
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
| Chẳng thèm nhìn lấy Duy. :"Cậu giao hàng à?"
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Vâng."
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Mã đơn số 41,giao cho người tên Hứa Quang Minh."
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Còn gì nữa?"
Duy im lặng.Mắt cậu nhìn thẳng vào chiếc bàn thấp giữa phòng.Trên đó là một tập hồ sơ màu xanh biếc đã sờn cạnh.
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
| Bật cười. :"Cậu bình tĩnh lắm đấy.Nhưng đáng tiếc... "
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Cậu đã đến chậm một nhịp."
Gã nhấc tập hồ sơ lên,mở ra - bên trong là ảnh Duy.Không hoá trang.Không cải trang.Tên thật.Hồ sơ nội bộ.
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
| Thở chậm.
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Cảnh sát?Hay gián điệp cấp cao?"
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
:"Tôi chỉ làm việc theo lệnh."
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Vậy người ra lệnh cho cậu... "
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Có từng nghĩ cậu sẽ không bao giờ quay về nữa?"
Duy không trả lời.Không cần.
Một cái gật đầu từ Minh.Vài người từ sau cánh cửa bước ra.Không ai mang súng.Không ai nói gì.Nhưng cả gian phòng lập tức ngột ngạt.
Quang Minh tiến lại gần.Không chạm vào Duy,chỉ đứng rất gần.Gần đến mức có thể nghe được cả tiếng tim đập.
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Có muốn gọi cho người bảo lãnh luôn không?"
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
| Nhìn thẳng. :"Tôi không nghĩ anh ấy sẽ đến."
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Anh ấy?"
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"À.. Quang Anh."
Phía ngoài,mưa bắt đầu rơi. Từng hạt nặng trĩu,va vào tôn kêu thành tiếng đều đặn.
Trong kho,một bóng người đứng ngoài khung cửa quan sát không rời mắt.
Không ai lên tiếng. Không ai thấy rõ hắn đến từ lúc nào.
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
| Bất ngờ quay lại. :"Anh Quang Anh,nếu tôi nhớ không lầm... anh thường không hay can thiệp vào chuyện lặt vặt."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Giọng trầm,đều. :"Tao chỉ đến khi thấy người của mình đứng quá lâu ở một nơi không nên đứng."
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Tôi chỉ nói chuyện thôi."
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
:"Chứ chả đụng gì đến cậu ta."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Tốt."
Ánh mắt hắn lướt qua Duy.Không trách.Không hỏi.Chỉ lặng lẽ kéo áo khoác của mình ra,ném về phía cậu.
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Đứng dậy."
Duy đứng dậy.Không cần giúp.
Không khí nặng đến mức cả những người đứng sau Minh cũng lùi lại nửa bước.
#Hứa Quang Minh.
#Hứa Quang Minh.
| Nhíu mày. :"Tôi tưởng anh không có thói quen từ trận thua."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Quay đi. :"Chẳng ai thua cả."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Chỉ có kẻ chưa đủ sâu để hiểu khi nào cần dừng."
...
Trên xe trở về.
Duy ngồi im,tay siết chặt phần áo Quang Anh ném cho.Vẫn còn mùi thuốc lá và mưa.Cậu liếc sang người bên cạnh - không mở lời.
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
| Thở dài. :"Tao biết mày bị theo dõi từ hôm trước."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Tao chỉ muốn biết mày sẽ xoay xở sao."
#Hoàng Đức Duy.
#Hoàng Đức Duy.
| Khàn giọng. :"Anh luôn làm vậy?Đứng ngoài, chờ người ta tự xoay?"
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Tao không cứu ai."
#Nguyễn Quang Anh.
#Nguyễn Quang Anh.
:"Tao chỉ giữ lại những gì tao đã đánh dấu."
Duy quay đi.Cửa kính mờ hơi nước.Trong lòng cậu,có thứ gì đó chưa rõ tên.Không hẳn là giận.Không hẳn là biết ơn.
Chỉ là...
Một cảm giác khó mà dứt được.
...
Buổi tối hôm đó - ở phòng giám sát.
Nam mở lại đoạn băng từ kho hàng.Hình ảnh Quang Anh bước vào không mang theo vũ khí. Không một lời đe doạ. Nhưng đã khiến cả căn phòng ngừng chuyển động.
#Hải Nam.
#Hải Nam.
| Nhìn chầm chầm màn hình,thì thầm. :"Thứ duy nhất làm người khác sợ... không phải súng."
#Hải Nam.
#Hải Nam.
:"Mà là khi người đó dám bước vào chỗ ch.ết với hai bàn tay trống rỗng,vì tin một người còn sống."
...
____________________
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play