[ĐN Hunter X Hunter] Sống! Tôi Chỉ Muốn Sống.
Chương 5
Những ngày tháng sau đó, cha mẹ bắt đầu hướng dẫn em một cách khéo léo để nhận thức và kiểm soát những khả năng bất thường của mình
Cha em thường dẫn em vào sâu trong rừng, dạy em cách cảm nhận "năng lượng" xung quanh mình
Ren Shiranami
Mọi vật chất, mọi sinh linh đều có một loại năng lượng riêng, Aira à
Ren Shiranami
Nó giống như hơi thở của thế giới. Con có thể cảm nhận nó, và đôi khi, con có thể tác động đến nó
Cha không dùng từ "Niệm", nhưng em hiểu rằng cha đang nói về điều gì đó tương tự
Mẹ thì dạy em cách tập trung tinh thần, giữ cho tâm trí luôn bình lặng
Hikari Shiranami
Khi tâm con tĩnh lặng, con sẽ nghe thấy nhiều hơn, cảm nhận được nhiều hơn
Mẹ thường nói, nụ cười hiền hậu
Những bài tập này không hề ép buộc, mà được lồng ghép vào những trò chơi, những câu chuyện, khiến em thích thú khám phá hơn là cảm thấy áp lực
Em bắt đầu nhận thấy mình có thể khiến một chiếc lá rơi chậm hơn, hoặc đẩy nhẹ một hòn sỏi mà không cần chạm vào
Dù được cha mẹ bảo bọc, em vẫn thỉnh thoảng nhìn thấy những ánh mắt tò mò, đôi khi là cảnh giác từ những người khách lạ ghé thăm ngôi làng nhỏ gần đó
Họ thường là những người đàn ông hay phụ nữ mặc đồ giản dị, nhưng toát ra một khí chất khác biệt, mạnh mẽ và sắc bén
Cha mẹ em luôn niềm nở tiếp đón, nhưng em có thể cảm nhận được một sự căng thẳng ngầm mỗi khi những người này xuất hiện
Aira Shiranami
"Áp lực quá.."
Một đêm nọ, em không ngủ được
Em nghe thấy tiếng cha mẹ nói chuyện khe khẽ từ phòng bên
nhân vật phụ
??: "Hikari à"
nhân vật phụ
??: "Em với Ren đang làm gì vậy hả? Con bé phát triển quá nhanh rồi"
Đó là giọng của một người phụ nữ khác, có vẻ là khách quen
Hikari Shiranami
Em biết, Setsu-san. Nhưng anh ấy muốn Aira có thể tự bảo vệ mình
Hikari Shiranami
Thế giới ngoài kia không còn yên bình như trước nữa
Hikari Shiranami
Con bé có một tiềm năng... rất lớn. Lớn đến nỗi e rằng chúng ta khó lòng che giấu mãi được
Hikari Shiranami
Sớm muộn gì cũng sẽ có người chú ý đến thôi
Ren Shiranami
Chúng ta sẽ cố gắng đến cùng. Aira là tất cả của chúng ta
Em không hiểu hết những gì họ nói, nhưng em cảm nhận được sự lo lắng sâu sắc trong giọng nói của cha mẹ
Một nỗi bất an len lỏi trong trái tim non nớt của em
Comments