[Tokyo Revengers] Trở Lại Từ Cái Chết
Chap 3
Haruchiyo Sanzu
Ồn ào quá!
Nó hoảng hồn tỉnh dậy thì liền ngã cắm đầu xuống sàn
Sanzu thì có vẻ đang tập trung đọc sách nên cũng đã bị giật mình
Hamei Yuta
"Mình.. chết rồi mà? "
Hamei Yuta
"chỗ đéo nào đây?! " *Hoảng loạn*
Hamei Yuta
"Rồi thiên đường, địa ngục của tao đâu?!"
Hamei Yuta
"Hay đây chính là thiên đường!? Mình có làm mẹ gì xấu đâu "
Hamei Yuta
"Với cả m-" /Chợt thấy Sanzu/
Hamei Yuta
"Địa ngục..chắc chắn địa ngục!."
Hamei Yuta
"Sao thằng chả này vẫn ở đây?!"
Hamei Yuta
Aaaa!.. "Muốn khóc lắm rồi.. đ.ụ mẹ! "
Haruchiyo Sanzu
Aiss!! Mày không thể im lặng một giây phút nào sao
Haruchiyo Sanzu
Lũ đi*m la còn hay hơn mày
Hamei Yuta
"Mày lắm mồm hơn tao á! "
Hamei Yuta
"Là con nào nữa mẹ? "
Haruchiyo Sanzu
Tao sai rồi, xin lỗi
Hamei Yuta
"Cha này bị đa nhân cách hả"
Hamei Yuta
"Tưởng xin lỗi là xong hả mầy? "
Hamei Yuta
" tao chắc chắn sẽ kiện mày tội hành hung!! "
Haruchiyo Sanzu
Không có phản ứng?
/Gõ vào đầu cô/
Haruchiyo Sanzu
"Hỏng rồi sao "
Hamei Yuta
"Mày muốn sao nữa, cảm ơn lại à? "
Hamei Yuta
Không sao^ ^ /Ngôn ngữ kí hiệu/
Haruchiyo Sanzu
/Cười tươi /
Hamei Yuta
"Tạm thời cứ giả vờ là mình bị c.âm đi đã"
Hamei Yuta
"Ai mà biết được nó sẽ giết mình lúc nào chứ..? "
Hamei Yuta
Có vấn đề gì à? /Ngôn ngữ kí hiệu /
Haruchiyo Sanzu
Màu mắt của mày..
Haruchiyo Sanzu
Chuyển sang màu vàng rồi
Hamei Yuta
"Đổi được luôn hả"
Hamei Yuta
Gương /Ngôn ngữ kí hiệu/
Haruchiyo Sanzu
/Bế nó dậy/
Haruchiyo Sanzu
Có bị đau không /Khẩu hình miệng/
Hamei Yuta
"Mày nghĩ đau không? "
Yu bất chợt nhìn thấy trên trán hắn cũng bị băng bó y chang mình
Hamei Yuta
"Cái này là tự vệ"
Hamei Yuta
"Nhà rộng quá hay sao mà để gương ở chỗ xa lắc xa lơ này"
Hamei Yuta
"Mắc đi bộ lắm à? "
Sanzu từ từ đặt em xuống, không còn thô bạo như trước. Hắn sợ con búp bê sứ của mình lại hỏng mất
Hamei Yuta
/Nhìn vào gương/
Hamei Yuta
"Đẹp quá.. " /Chạm tay vào gương/
Hamei Yuta
"Mái tóc phát sáng, làn da trắng không tỳ vết! "
Hamei Yuta
"Ở kiếp trước người ta gọi đây giống với một căn bệnh, nó được gọi là gì nhỉ?.. "
"Thiên sứ giáng trần" - Căn bệnh làm thay đổi những sắc tố trên cơ thể người, điểm đặc trưng là mái tóc trắng, màu mắt cùng với làn da
( Căn bệnh có tên Albinism)
Hamei Yuta
"Dù vậy thì vẫn rất đẹp.. một vẻ đẹp đầy kiều diễm"
Hamei Yuta
"Giống với.. bức tranh!.. "
Hamei Yuta
"Phải rồi! Bức chân dung mình đã từng thấy, đó là cô gái này"
Hamei Yuta
"Không biết linh hồn của cô gái này đã đi đâu"
Cô không biết hai linh hồn có thể trú ngụ trong một xác hay không
Cũng chả hiểu sao mình còn sống, giờ lại đang ở trong cái thân thể 'tuyệt đẹp' này
Phải chăng, đây là sự trừng phạt cho việc cô không còn thiết tha sự sống
Hamei Yuta
"Chết cũng không xong.. phiền phức thật"
Hamei Yuta
/Nhìn xuống chân/
cô để ý chân bị còng hai cái xích, đi lại bây giờ cũng phải có sự giám sát từ hắn
Hamei Yuta
"Khác mẹ gì què đâu? "
Hamei Yuta
/Liếc nhìn Sanzu/
Hamei Yuta
"Hay trốn thoát nhỉ? "
Hắn vẫn đứng đấy nhìn cô không rời mắt
Hamei Yuta
"Con mẹ nó.. coi mình là súc vật à? "
Hamei Yuta
a! "Cái dit, nặng vậy!? "
Nó đang chật vật đứng lên, hắn thấy vậy cũng quay lại
Haruchiyo Sanzu
Loại xích này dành riêng cho mày đấy
Haruchiyo Sanzu
nó không dễ dàng di chuyển như mấy loại xích khác đâu
Hamei Yuta
"Sao làm khó nhau dữ vậy anh? "
Haruchiyo Sanzu
/Nhấc em lên/
Hamei Yuta
" người giàu làm đ gì cũng được"
Haruchiyo Sanzu
Sao vậy? /Nghiêng người/
Haruchiyo Sanzu
/Bồng em lên vai/
Hắn đưa em vào một căn phòng khác
-Chả khác mẹ gì phòng kia
Haruchiyo Sanzu
Ở yên đây đi
Haruchiyo Sanzu
Lát nữa tao sẽ quay lại
Em đi ra cửa sổ, kéo tấm rèm sang một bên
Phải nhích từng chút một với cái xích này làm nó thực sự rất mệt mỏi
Hamei Yuta
"Bên ngoài hình như không phải Nhật Bản"
Hamei Yuta
Ở đây giống với châu Âu hơn
Hamei Yuta
"Làm sao để chạy thoát bây giờ" * Chán nản *
Comments