[Caprhy] Phòng Bệnh Còn Nắng
Chương 4: Một Đêm Không Bệnh
[Chương 4: Một Đêm Không Bệnh]
Hành lang bệnh viện lúc này đã lên đèn. Ánh sáng huỳnh quang trải đều trên nền gạch lạnh khiến bóng hai người trẻ in dài và mờ đi dưới bước chân.
Trước phòng 124, Quang Anh dừng lại. Em đặt tay lên tay nắm cửa rồi quay sang nhìn Đức Duy với ánh mắt nửa nghiêm túc, nửa giễu cợt.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Em vào thay đồ đi.
Duy đứng yên một lúc rồi hỏi.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Còn anh?
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Anh chờ ngoài này cũng được.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Vào luôn đi, tôi không quen để ai đứng ngoài như thế.
Em bật cười nhẹ, rồi theo cậu bước vào phòng.
Phòng 124 vẫn yên tĩnh, sạch sẽ một cách xa lạ. Mọi thứ nằm đúng vị trí, ngăn nắp đến mức không dám làm xáo trộn. Mùi thuốc sát trùng vẫn chưa tan hết như thể thời gian trong căn phòng này luôn dừng lại sau mỗi lần lau chùi.
Cậu cầm bộ đồ bệnh nhân rồi bước vào sau tấm rèm. Quang Anh ngồi xuống giường bên kia, tay chống ra sau, mắt nhìn lên trần nhà như đang tìm kiếm điều gì đó đã biến mất từ lâu.
Tiếng vải sột soạt nhẹ vang lên rồi tắt. Một lát sau, Duy bước ra. Bộ đồ bệnh nhân vừa vặn với cơ thể.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Xong rồi.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ngồi chút đi.
Quang Anh vỗ nhẹ vào giường cạnh mình.
Cậu ngập ngừng, rồi cũng ngồi xuống với khoảng cách chừng mực. Vòng tay trước ngực, cậu nghiêng đầu.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Anh cố tình chọc tôi cười à?
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Để làm gì?
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Vì thấy em như bức tượng, nhìn ngứa mắt.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Tôi không cần ai thương hại//cau mày//
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Anh còn bận lo cho cái đầu mình đây này. Ai rảnh mà thương hại em?
Không gian chìm trong vài giây yên lặng. Ánh sáng từ hành lang dài lặng lẽ đổ bóng lên sàn gạch lạnh, tràn vào khoảng trống giữa hai người.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Tôi phát hiện bệnh lúc hai tuần trước. Bác sĩ nói còn hy vọng nếu điều trị.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Vậy sao em không điều trị.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Vì tôi không muốn sống thêm, nếu sống mà chẳng để làm gì.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Tại tôi mệt. Lúc nào cũng phải gồng lên cho người khác thấy ổn.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Anh biết mà.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Vậy sao anh còn rủ tôi trốn viện?
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Vì lúc thấy em ngồi trong phòng.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Anh chỉ...muốn kéo em ra ánh nắng một chút.
Duy nhìn sang em. Ánh mắt không còn gay gắt, chỉ còn trống rỗng và lặng lẽ.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Tôi cười...lúc nào?
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Lúc ăn xiên bẩn và lúc chúng ta cùng chạy.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Anh để ý kỹ dữ.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Kỹ để nhớ.
Cả hai im lặng lần nữa. Ngoài hành lang, tiếng xe đẩy thuốc lăn qua rồi mất hút.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Tôi về phòng//đứng dậy//
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ở lại đây đi. Anh xin phép y tá rồi.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Mai bị la thì sao?
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Thì chạy//chớp mắt liên tục//
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Anh chạy lẹ lắm.
Cậu khẽ thở dài rồi cũng kéo chăn chui vào giường bên kia.
#ʜᴏᴀ̀ɴɢ ᴆᴜ̛́ᴄ ᴅᴜʏ
Anh nằm bên đó, đừng đụng tôi.
#ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Biết rồi.
Em cười nhẹ, nằm nghiêng về phía tường. Khoảng cách giữa hai người không xa cũng không gần. Đủ để thở chung một nhịp, đủ để không thấy nhau.
Một đêm không bác sĩ, không thuốc men. Không còn là bệnh nhân. Cũng không cần lý do để ở bên nhau. Chỉ cần thêm một chút thời gian, một chút bình yên trước khi cả hai quay lại với cái kết không thể tránh khỏi.
ʙᴀ̉ɴʜ
Sao hong nàng nào cmt hết zị.
Comments
Moon ^_^
Em cũng dị mà đen cái 44 quài mà còn sống sờ sờ ra đây, ông trời kì thật chớ muốn em sống mà em sống thì không có nổi lí do tồn tại chính đáng , chán dễ sợ
2025-07-09
1
Bbi Ennie
😋vs khả năng nì âm âm là đẹp nhó bảnh
2025-07-09
1
Moon ^_^
Cỡ đó đó , lùn mà ấy 😒
2025-07-09
1