[Jsolnicky] Trùng Sinh Yêu Anh..
đẹp..
Kiếp trước, tôi đã ngu ngốc… Chẳng phải vì không được yêu, mà vì tôi mù quáng theo đuổi một tình yêu không thuộc về mình. Trong khi đó, anh người luôn ở lại, luôn âm thầm dõi theo tôi bằng ánh mắt dịu dàng, lại chẳng một lần được tôi nhìn thẳng vào tim. Anh thích tôi, điều đó ai cũng thấy, chỉ trừ tôi. Tôi mải miết chạy theo những điều xa vời, đánh mất người thật lòng ở gần bên. Đến khi nhận ra, mọi thứ đã trôi qua như cát trong tay – càng siết chặt, càng mất. Có lẽ… tôi nợ anh một lần quay đầu, một lần lựa chọn anh thay vì một giấc mơ mơ hồ.
Nhìn sang tôi thấy anh...
Thái Sơn ngủ gục trên bàn, mái tóc hồng nổi bật rũ nhẹ xuống như những cánh hoa anh đào vừa rơi. Dưới ánh nắng xuyên qua khung cửa, từng sợi tóc ánh lên nhẹ nhàng, khiến cả gương mặt cậu như chìm trong một lớp sương mờ mộng mị. Gò má cậu áp lên tay áo, trắng hồng và thư thái, như thể đang mơ một giấc mơ thật đẹp. Hàng mi cong khẽ đổ bóng lên đôi mắt khép hờ, tạo nên một vẻ cuốn hút lạ kỳ – pha trộn giữa nét cá tính nổi loạn và vẻ dịu dàng đến nao lòng. Dù chỉ là khoảnh khắc ngủ say, Thái Sơn vẫn đẹp như một bức tranh vẽ dở, vừa chân thực, vừa có gì đó không thật, khiến người đối diện chỉ muốn ngắm nhìn mãi.
Nguyễn Thái Sơn
Phong Hào nhìn đủ chưa??
Tôi chet lặng hóa ra hắn thấy nãy giờ...
Chưa kịp trả lời tên Phong Nam đánh thẳng quyển sách lên đầu tôi..
Lưu Phong Nam
Sau nay cậu không đem đồ ăn sáng cho tôi?
Huỳnh Ngọc My
Chắc chỉ là cậu ấy quên thôi..// nói đỡ//
Lai Châu Thư
ở ké còn không biết đều..// mỉa mai//
Cô là bạn của Ngọc My cô chơi với My chỉ để lợi dụng lòng tốt thôi, ả hay chê bai tôi bẩn thỉu vì mọi người chỉ nghĩ tôi là kẻ ăn người ở cho tên Phong Nam
Tên phong Nam không biết lượng sức cứ tưởng tôi sẽ hết lòng hết dạ vì hắn, nên muốn chiếm đoạt tài sản dụ dỗ tôi nói với mọi người nhà hắn rất giàu...
Lưu Phong Nam
Cậu bị điếc à? Ngọc My đói lắm rồi// cau mày//
Nguyễn Thái Sơn
// kéo lại// tại sao không tự mua ? Cụt tay à..
Lưu Phong Nam
Mày có quyền gì để nói, chả là cái thá gì nó theo đuổi tao thì nó phải chịu// mè nheo//
Ai mà không biết tôi mang cái danh lì
Tôi cắn thẳng tay Phong Nam để lại dấu răng in đỏ.. Hắn la lên 🥳
Trần Phong Hào
Bớt đụng vào tôi, coi chừng thân phận của mình.
Hắn vì sợ bị lộ là thằng ở đợ nên cũng bỏ đi.
Comments