Cây nạn.

Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Được rồi, quản gia, cậu nhập viện thêm vài ngày nữa đi rồi hẵng quay lại làm việc.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Nô nô nô! Mình muốn về nhà, ở đây chán lắm...) Không cần đâu ạ, tôi khỏe re luôn hà.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Chưa kể còn phải hóng drama nữa chứ) Vết thương này không nhầm nhò gì đâu, cứ để tôi quay về làm việc là được rồi.
Ba thiếu gia
Ba thiếu gia
*Drama?*
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Vậy để tôi kêu bác sĩ khám tổng quát lại lần nữa cho cậu.
Lâm Thư
Lâm Thư
Vâng ạ.
Một lát sau.
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
/Bước vào phòng/ Được rồi, bệnh nhân Lâm, cậu thấy thế nào rồi?
Lâm Thư
Lâm Thư
/Sốc/ Chị hai!?
Ba thiếu gia
Ba thiếu gia
???
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Hả?
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Chị hai gì chứ?
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Không lẽ đập đầu mạnh quá nên ảnh hưởng ngầm đến hệ thần kinh rồi?
Lâm Thư
Lâm Thư
A-- Phải rồi... Xin lỗi, tôi nhầm cô là người thân của tôi.
Lâm Thư
Lâm Thư
/Cười gượng/ Xin lỗi cô nhiều nhé?
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Không sao, người giống người là điều bình thường. Đây, để tôi khám cho cậu.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Trông chị ấy tiều tụy quá...)
Chuyện ban nãy giống như là một khúc nhạc đệm không đáng có, ai cũng hiểu ý không nhắc lại. Bác sĩ khám cho cậu một hồi lâu.
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Cậu ấy hiện tại sao rồi?
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Bệnh nhân hồi phục nhanh hơn bình thường, có lẽ là sức khỏe và hệ miễn dịch rất tốt nên mới hồi phục nhanh như vậy.
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Trước mắt là sẽ không có vấn đề gì xảy ra, có thể xuất viện.
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Nhưng tuần sau nhớ đến kiểm tra lại tổng quát để phòng hờ nhé.
Lâm Thư
Lâm Thư
Được,mà tiện cho hỏi bác sĩ tên gì vậy?
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Tôi tên Lâm Ngọc.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Đúng rồi. Vậy thì mình có giả thuyết này, chắc là sẽ thành công thôi nhỉ?)
Lâm Thư
Lâm Thư
Cảm ơn bác sĩ Lâm.
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
*Trùng họ thôi là điều bình thường mà*
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
*Nhưng cậu ta là con một, lại còn khẳng định đó là chị hai cậu ta, vậy không lẽ đây không phải là Lâm quản gia mà mình biết?*
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Hiện tại tôi còn việc, xin phép đi trước.
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Làm phiền bác sĩ Lâm rồi.
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Lâm Ngọc (Bác sĩ)
Không sao, đó là trách nhiệm của tôi. /Nhanh chóng rời đi/
Lâm Thư
Lâm Thư
/Lấy lê trên bàn ăn/
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Quản gia, cậu kết cô bác sĩ đó rồi hả?
Lâm Thư
Lâm Thư
/Nghẹn lê nên vỗ ngực bộp bộp/ Ưm!
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Ăn từ từ thôi, nghẹn rồi kìa! /Đưa ly nước/
Lâm Thư
Lâm Thư
/Uống nước/
Lâm Thư
Lâm Thư
Phù, cảm ơn nhị thiếu gia.
Lâm Thư
Lâm Thư
/Lật chăn lên/ Tôi không có thích cô bác sĩ đó đâu, tam thiếu gia đừng hiểu lầm.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Nghĩ sao đi kêu thích chị gái của mình vậy? Hứ, cái tên Hồ Tự Lam này đúng là không có mắt nhìn mà) /Lật chăn lên/ Tôi sẽ đi là thủ tục xuất viện trước.
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
*Sao mà trong đầu nghĩ một đằng mà lời nói lại một nẻo vậy? Còn dám chửi mình nữa chứ!*
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Không cần. Theo tôi về nhà là được rồi.
Lâm Thư
Lâm Thư
/Khựng lại, ngẩng đầu lên nhìn/ ?
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Tôi kêu người làm giùm cho.
Lâm Thư
Lâm Thư
Vâng ạ, cảm ơn đại thiếu gia.
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Tự Ninh, làm đi.
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Lại lôi em vô. /Đi làm thủ tục/
Lâm Thư
Lâm Thư
/Muốn rời khỏi giường/
Lâm Thư
Lâm Thư
/Khựng lại/
Lâm Thư
Lâm Thư
(Chân mình sao lại quấn băng thế này!?)
Chân trái và đầu của cậu bị quấn một lớp băng, tình trạng trông hơi thê thảm chút.
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Thiệt tình, quản gia Lâm đi chợ mà toàn không để ý, bị mấy thanh sắt rơi xuống đập trúng chân và đầu, nguy kịch lắm đó!
Lâm Thư
Lâm Thư
Haha, tôi xin lỗi, sẽ chú ý quan sát hơn.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Thì ra là vậy, giờ có cây nạn không nhỉ?) /Nhìn ngó xung quanh/
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Không có cây nạn đâu.
Lâm Thư
Lâm Thư
Vây-Vậy sao? (Hứ, nhà giàu mà còn không mua nổi cho cây nạn, nói chi là cái xe lăn chứ. Mình vẫn là không nên mơ tưởng nhiều, híc híc)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
/Đen mặt/ Tự Lam, mua cây nạn cho Lâm quản gia.
Lâm Thư
Lâm Thư
Không cần đâu. (Hí hí, phải khách sáo tí để cho có lòng tự trọng đã)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Lâm quản gia đừng khách sáo, dù sao cái này là vì bị thương trong lúc làm việc mà. /Khóe môi giựt giựt/
Lâm Thư
Lâm Thư
Haha, vậy làm phiền rồi ạ. (Đang chửi mình hả ta?)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Đi đi.
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Vâng ạ. *Chậc, anh hai bị đả kích lòng tự trọng rồi, nội tâm của tên quản gia này cũng quá hỗn rồi đi* /Nhanh chóng rời đi mua cây nạn/
Một lúc sau, thủ tục xuất viện đã xong, nạn cũng tới nơi, thế là cậu được ba thiếu gia dẫn xuống bãi đỗ xe bệnh viện.
Trước mặt cậu là con xe Bentley sang trọng.
Lâm Thư
Lâm Thư
/Trố mắt nhìn/ (Là xe Bugatti La đây sao? Vãi! Trông sang thế? Đúng là người có tiền)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
/Hất cằm tự đắc/
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
*Lời khen này chắc chắn là dành cho mình rồi, xe này là của mình mà* Được rồi, vào xe thôi. /Giơ chìa khóa xe lên/
Lâm Thư
Lâm Thư
(Á à, thì ra là xe của nhị thiếu gia. Đúng là bọn nhà giàu có khác. Mà mình ngồi đâu đây?)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
(Lần đầu đi xe hơi nên hơi bỡ ngỡ xíu)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
/Tự động ngồi ghế phụ lái/
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
/Ngồi ghế lái xe/
Lâm Thư
Lâm Thư
(Ớ? Vậy là ngồi với đại thiếu gia á? Híc, con người này nổi tiếng là hung hăng tàn bạo, lạnh lung vô song. Ngồi có bị ăn thịt hong ta?)
Cậu mãi suy nghĩ nên chẳng để ý bản thân đã đứng ở ngoài xe rất lâu.
Mà đại thiếu gia đã vào trong xe ngồi trước từ lâu rồi, đợi mỗi cậu vào ngồi chung thôi mà lại nghe được tràng dài những suy nghĩ nói xấu, anh không khỏi có chút tứ giận.
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Còn không mau vào ngồi?
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Đợi tôi đến bế à?
Lâm Thư
Lâm Thư
Không ạ! /Nhanh chóng chống nạn ngồi vào xe/
Do cây nạn quá cao, cậu phải để nó nằm nghiêng lên đùi.
Mà một khi để nghiêng, là cây nạn sẽ đặt lên đùi của người ngồi bên cạnh luôn.
Lâm Thư
Lâm Thư
/Len lén liếc nhìn/ (Mình sẽ không bị chửi đó chứ?)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
/Chống cằm vào tay đặt trên bệ cửa sổ, nhắm mắt/
Lâm Thư
Lâm Thư
(Chắc là không đâu. Mà mình lại ngứa tay muốn cày game rồi)
Lâm Thư
Lâm Thư
(Chơi xíu chắc không sao đâu ha?) /Lén lấy điện thoại ra chơi)
Một lát sau khi cậu chơi game.
Bên ngoài cậu bình yên gió lặng, không chút gợn sóng.
Nhưng trong lòng thì đâu ai biết?
Không, có ba con người biết.
Lâm Thư
Lâm Thư
(Đ*t m* đồng đội như l*n!)
Lâm Thư
Lâm Thư
(Không sợ kẻ địch mạnh chỉ sợ đồng đội ngu hơn bò)
Lâm Thư
Lâm Thư
(Có cái trụ cũng không phá được, làm mình feed mạng)
Lâm Thư
Lâm Thư
(Vậy mà cũng không biết lợi dụng xông lên, đã mở đường cho rồi mà)
Ba thiếu gia
Ba thiếu gia
*Bẩn tai quá đi*
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
/Chồm người qua lấy điện thoại của cậu/ Đừng chơi nữa, hại mắt lắm.
Lâm Thư
Lâm Thư
Ơ?
Lâm Thư
Lâm Thư
Nhưng tôi có làm ồn đâu ạ?
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Hồ Tự Uyên (Đại thiếu gia)
Nghe lời.
Lâm Thư
Lâm Thư
Vâng...
Lâm Thư
Lâm Thư
(Híc, hết chơi game được rồi. Mà buồn ngủ quá, thôi đi ngủ cho lành)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
Hồ Tự Ninh (Nhị thiếu gia)
*Đã tìm ra được khắc tinh của tên quản gia này rồi!*
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
Hồ Tự Lam (Tam thiếu gia)
*May quá, anh hai lấy lại điện thoại là khỏi chửi được rồi, mình còn muốn giữ đầu óc trong sáng nữa*
Về đến "nhà"
Lâm Thư
Lâm Thư
(Cái này là cái nhà gì nữa? Là cái biệt thự villa năm sao thì có á!)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play