Chap 2

Sáng hôm sau, ánh dương vừa rọi nhẹ qua hiên thì trong cung đã rộn ràng tiếng bước chân.
Lạp Lệ Sa ăn mặc đơn giản, bộ y phục màu khói bạc thắt nhẹ eo, không đeo trang sức gì ngoài sợi dây nhỏ đeo cổ. Mái tóc buộc cao sau đầu, vài lọn buông lơi trông vừa phóng khoáng vừa cứng cỏi.
Cô đứng giữa đại điện, dáo dác nhìn quanh.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Cái cung này… đúng thật là chỗ nuôi chim vàng cá ngọc
Cô lẩm bẩm, rồi nhìn sang Lạp đại nhân đang đứng nghiêm bên cạnh.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Phụ thân Sa nhi có phải hành lễ gì không?
Lạp Tướng Dực - Phụ thân của Cô
Lạp Tướng Dực - Phụ thân của Cô
*nhíu mày* Ngậm miệng
Lạp Tướng Dực - Phụ thân của Cô
Lạp Tướng Dực - Phụ thân của Cô
Sắp diện kiến hoàng thượng, nói ít thôi
Cô khẽ nhún vai, miệng thì tỏ vẻ bất cần, nhưng hai tay lại vô thức vuốt lại áo.
Đúng lúc ấy, thái giám tuyên lớn.
"Hoàng thượng giá đáo—!"
Cả điện quỳ xuống. Cô theo phản xạ cũng quỳ một gối, cúi đầu.
Lý Dật Thiên – đế vương hiện tại – bước vào. Nét mặt uy nghi nhưng ánh mắt mang một vẻ điềm đạm, có phần… hiền hòa khi nhìn sang phía sau.
Người đi cùng hoàng thượng là một thiếu nữ áo tím nhạt, mái tóc dài rủ qua vai, dáng người thanh tú nhưng có khí chất rất tĩnh. Đó là quận chúa Phác Thái Anh – con gái của tướng quân Phác Uy Viễn và trưởng công chúa Dật Nguyệt.
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
*cười* Lệ Sa
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Đứng dậy đi trẫm không trách khanh
Lệ Sa ngẩng đầu, ánh mắt thoáng ngỡ ngàng. Bởi khi nhìn vào người đứng cạnh hoàng thượng, tim cô khựng lại một nhịp.
Cô không ngờ… giai nhân trong lời đồn “mặt lạnh như sương sớm” lại có dáng vẻ như thế. Không kiêu kỳ, không chảnh chọe, chỉ có một nét bình thản, dịu dàng mà tách biệt với thế giới.
Còn Nàng, ánh mắt nàng lướt qua Cô một cái rất khẽ. Nhưng ánh nhìn ấy… như một sợi chỉ, không buộc chặt nhưng khiến người ta không dứt ra được.
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Lệ Sa nay trở về, cứ ở lại kinh một thời gian
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Hoàng Thượng - Phác Dật Thiên
Dật Nguyệt bảo quận chúa Thái Anh cũng cần bầu bạn, hai người bằng tuổi, tính nết tuy khác nhưng có lẽ sẽ bù trừ
Cô nhìn sang Nàng, bất giác mỉm cười.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Quận chúa, ta có thể gọi vậy không?
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
*gật nhẹ* Tuỳ ý cô nương
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Ta nghe nói quận chúa rất thích hoa cúc
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
*nghiêng đầu* Có dịp, ta sẽ tặng một bó… nhưng là cúc dại nơi biên thùy, chứ không phải thứ được trồng trong chậu ngọc
Nàng khẽ ngẩng đầu, không giấu được vẻ ngạc nhiên. Câu nói ấy… không phải kẻ nào cũng nghĩ ra được.
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
*mỉm cười* Vậy ta sẽ đợi
Câu trả lời của Nàng nhẹ tênh, nhưng như nhấn một nốt nhạc đầu tiên trong khúc hòa âm nào đó chưa có lời.
----

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play