CHƯƠNG 4: “Bị Kéo Mà Không Thể Né”

⏳ Cảnh 1 – Trường học bắt đầu sợ hãi
Thứ Hai. Cơn sóng tin đồn dường như không dừng lại. Ảnh chụp Kang Seoa và Yoo Nari – từ bàn tay nắm khẽ, ánh nhìn không rời, đến chiếc váy trắng mà Nari mặc hôm ấy.
Hội học sinh bị gọi lên
Giáo viên chủ nhiệm siết chặt hồ sơ trong tay:
Thầy Chủ Nhiệm
Thầy Chủ Nhiệm
“Tiểu thư Kang, những hành động như vậy… ảnh hưởng danh tiếng trường.”
KANG SEOA
KANG SEOA
Giáo viên sợ danh tiếng à? Vậy còn em? Em chỉ đang… học cách chọn người đúng.
Không ai đáp được.
Không ai dám chống lại Seoa – vì ai cũng biết đằng sau cô là tập đoàn Kang quyền lực nhất ngành tài chính Hàn Quốc.
🎯 Cảnh 2 – Nari bị cô lập ngầm
Tại lớp, mọi người bắt đầu lảng tránh Nari. Có người mỉa mai, có người thì thẳng thừng:
“Muốn nổi tiếng nên bám lấy Seoa à?”
“Đừng tưởng được cô ta chú ý là ngồi ngang hàng với tụi này.”
Nari cắn răng. Không nói.
Nhưng ánh mắt cô lạnh hơn. Cô không khóc. Cô chỉ âm thầm học, như thể mọi lời đồn đều không chạm vào được nội tâm ấy.
💼 Cảnh 3 – Seoa lật thế trận
Tiết Thể dục.
Nari bị cố ý chuyền bóng mạnh vào người. Té. Cả lớp cười. Nhưng ngay lúc đó – Seoa xuất hiện
Seoa không hỏi han. Cô chỉ nhìn đứa ném bóng – ánh mắt lạnh đến độ khiến nó lùi lại
KANG SEOA
KANG SEOA
Vui không?
“Tôi… tôi chỉ…”
KANG SEOA
KANG SEOA
Cẩn thận. Tôi ghét những người yếu mà còn ác. Cậu biết đó, tôi có quyền cho người như cậu chuyển trường
Sân bóng im lặng như chết.
Nari vẫn ngồi đó. Không ngẩng lên. Nhưng… khóe môi cô khẽ nhếch
Lần đầu tiên… có ai đó đứng ra vì mình. Dù chỉ là vì kiêu ngạo
🔥 Cảnh 4 – Trap Girl tung đòn ấm áp giả tạo
Sau tiết học, Seoa bước vào phòng y tế – nơi Nari đang băng đầu gối
Không nói, không hỏi. Chỉ rút băng cá nhân từ túi áo, ngồi xuống trước mặt cô.
KANG SEOA
KANG SEOA
Tôi ghét khi cậu đau… mà không ai dám mở miệng.
YOO NARI
YOO NARI
Tôi chưa nhờ cậu quan tâm.
KANG SEOA
KANG SEOA
Cậu cũng chưa từ chối
Cô dán băng thật nhẹ. Tay chạm da. Không vội rút. Hai ánh mắt giao nhau. Không ai nói, nhưng nhịp tim… không còn bình thường nữa.
KANG SEOA
KANG SEOA
Thấy chưa? Tôi không hôn. Tôi chỉ khiến cậu nghĩ đến nó
🌀 Cảnh 5 – Hội bạn thân bắt đầu phản công
Min Ha, bạn thân Nari, chặn Seoa tại hành lang:
Min Ha
Min Ha
Đừng dùng bạn tôi làm trò chơi quyền lực. Cô có tất cả rồi. Đủ chưa?
KANG SEOA
KANG SEOA
Có tất cả… trừ một người không chịu gục
KANG SEOA
KANG SEOA
Nếu cô muốn ai đó dễ bảo, thì sai rồi
Han Yerim từ xa bước tới, chen ngang:
Han Yerim
Han Yerim
Cô ta đâu xứng với cậu, Seoa. Mọi thứ cậu cần là người cùng đẳng cấp
Han Yerim
Han Yerim
Tôi – không phải cô ta
Seoa quay lại nhìn Yerim:
KANG SEOA
KANG SEOA
Đẳng cấp? Cô có tiền. Nhưng lại thiếu thú vị
💋 Cảnh 6 – Trêu đùa… nhưng không nhẹ nhàng
Đêm. Nari đứng một mình ở sân trường sau, tập bài phát biểu cho lễ kỷ niệm.
Một tiếng giày vang lên
Seoa. Váy đen. Mắt sắc. Tay cầm áo khoác.
KANG SEOA
KANG SEOA
Trời lạnh đấy.
YOO NARI
YOO NARI
Tôi ổn.
KANG SEOA
KANG SEOA
Tôi không ổn khi cậu ốm
Rồi Seoa đứng sau lưng. Thì thầm sát tai:
KANG SEOA
KANG SEOA
Tôi tự hỏi… nếu giờ đặt môi lên gáy cậu, liệu cậu có run?
KANG SEOA
KANG SEOA
Hay cậu chỉ run khi tôi bước đi với người khác?
📌 KẾT CHƯƠNG – Lặng lẽ, nhưng bắt đầu khó thoát
Nari ngồi một mình trong ký túc. Cô bật điện thoại. Tin nhắn từ Seoa: “Ngủ chưa?” Không trả lời.
Vài phút sau – một tin khác:
Nếu chưa, ra ban công. Tôi đứng dưới. Nhưng sẽ không gọi.
Nari không ra. Nhưng cô đứng sát cửa
Mắt nhắm. Tim đập mạnh
Tận 15 phút trôi qua.
Seoa đứng dậy. Lặng lẽ rời đi
Không tin nhắn. Không giận. Không hụt hẫng. Bình thản đến đáng sợ.
Và chính cái sự “không gì cả” ấy… mới khiến Nari cảm thấy một lỗ trống trong ngực.
YOO NARI
YOO NARI
Sao lại cảm thấy như… mình vừa đánh mất một thứ gì đó?
YOO NARI
YOO NARI
Dù người ta chẳng nói lời nào… chẳng làm gì cả
Sáng hôm sau, Seoa vẫn như cũ.
Cô xuất hiện ở cổng trường với mái tóc buộc cao, áo khoác đen dài, đôi mắt đầy kiêu hãnh.
Cô bước ngang qua Nari – không dừng lại
Không một ánh nhìn. Không một lời trêu chọc. Không cả một nụ cười mỉa.
Tiết học bắt đầu.
Nari ngồi lặng nhìn xuống quyển vở. Không ai thấy tay cô… đã siết nhẹ lại
Chẳng phải mình từng muốn yên ổn, không bị quấy rầy sao?
Nhưng… tại sao lại thấy như bị bỏ rơi?
Giờ nghỉ trưa.
Một học sinh năm dưới tiến đến đưa nước cho Seoa, ánh mắt đầy ngưỡng mộ:
Chị Seoa, em mua trà đào chị thích nè…
Seoa nhìn. Không nhận
Cô chỉ nói:
KANG SEOA
KANG SEOA
Tôi không uống đồ người lạ đưa.
Rồi quay đi, lạnh tanh.
Ngay lúc đó – Nari bước ngang
Seoa vẫn không nhìn
Nhưng khi đến đoạn hành lang vắng…
Một mảnh giấy rơi nhẹ khỏi cặp Nari. Không phải vô tình.
Cậu thấy tôi lạnh quá không?
Vì tôi chỉ ấm áp với người biết quý nó
Nari cắn môi.
Cô không chạy theo
Nhưng lần đầu tiên… cô thấy mình bị kéo về phía ai đó mà không thể né
Và lần đầu tiên, trong mơ, Nari thấy Seoa không lạnh nữa… Mà đứng rất gần. Rất rõ. Và tim thì loạn nhịp

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play