Chap5: Cậu Bạn Sinh Ra Là Để Chữa Lành

Hai người đi cùng nhau trên vỉa hè. Bước qua từng vũng nước lớn nhỏ khác nhau vì mới có cơn mưa vừa tạnh.
Bước đi trên đường với cái thời tiết lạnh ai cũng không muốn phải đi một mình.Trong thâm tâm của Quang Anh và Đức Duy cũng thế cũng muốn được sáp lại gần người kế bên nhưng không ai đủ can đảm để làm điều đấy
Thấy bầu không khí có vẻ hơi tĩnh lặng Đức Duy mở lời trước
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu là học sinh chuyển trường đúng không? Sao cậu lại chuyển trường ở trường cũ mọi người không tốt với cậu à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải không tốt mà là do ba mẹ nuôi của tôi muốn tôi chuyển trường để có điều kiện và môi trường học tốt hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À ba mẹ cậu cũng tốt với cậu quá ha. Nhưng sao lại là ba mẹ nuôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngày tôi còn nhỏ ba mẹ ruột của tôi có chuyến công tác làm ăn bên nước ngoài. Nhưng thường xuyên bất đồng quan điểm trong công việc ba mẹ tôi đã quyết định ly hôn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì công việc nhiều họ nói rằng nếu phải nuôi thêm tôi sẽ rất phiền phức nên quyết định đưa tôi cho bà ngoại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng không lâu sau bà ngoại tôi vì tuổi cao nên cũng bỏ tôi ở lại. Thế là người hàng xóm gần nhà dẫn tôi vào cô nhi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thời gian sau thì ba mẹ nuôi tới nhận tôi về làm con. Ban đầu tôi cứ ngỡ họ sẽ yêu thương tôi như là bà ngoại nhưng khi đi lên lớp 5 họ bắt đầu dồn ép tôi muốn tôi học ngày học đêm để sau này trở thành bác sĩ. Nhiều lúc tôi mệt đến nỗi kiệt sức nhưng cũng không dám than vãn với họ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao? Họ làm như thế chẳng khác gì đang b.ó.c l.ộ.t sức lực của cậu cả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không ghét họ, bởi nếu ngày ấy họ không nhận nuôi tôi không biết đến bao giờ tôi mới thoát khỏi cái cảnh đói khát rồi bị bắt nạt trong cô nhi nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khi họ nhận nuôi tôi về họ cho tôi một gia đình đầy đủ có thức ăn ngon có quần áo ấm chỉ là tôi hơi áp lực về việc học tập khi ở đó thôi
Nhận ra đó là mảnh ký ức buồn của Quang Anh nên Đức Duy không hỏi thêm gì nữa. Mà chỉ lấy từ trong cặp ra hai chiếc kẹo mút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đưa cho anh cái vị dâu// Nè ăn đi tớ nghe nói nếu tâm trạng không tốt mà ăn đồ ngọt sẽ vui lên đó. // xé cái kẹo vị nho ngậm vào miệng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Mỉm cười nhìn Duy// Được rồi,cảm ơn //xoa đầu cậu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này! hỏng hết tóc đẹp của tớ rồi
__________
Tối đó anh trở về nhà nằm dài trên giường suy nghĩ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
" Trên đời này còn có kiểu người sinh ra lúc nào cũng mang lại cho người khác cảm giác được chữa lành tâm hồn như này à. Nếu có thật thì may quá vì đã gặp được cậu ấy trong mùa đông này."
Khi anh đang nằm trong một căn biệt thự. Có căn phòng riêng to lớn và ấm áp nghĩ về Đức Duy
Thì cũng trong khoảnh khắc đó. Ở một nơi khác bóng dáng của Đức Duy. Cậu ngồi ở nơi "ga tàu cũ" nghĩ về Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Khó khăn lắm mới được gặp và ở bên cậu.Nếu có thể mình sẽ không để mất cậu nữa"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play