2%

bảo khang
bảo khang
Thượng Long, anh đứng lại một chút
thượng long
thượng long
Em làm gì mà gọi anh khẩn cấp vậy...
bảo khang
bảo khang
Em chỉ muốn nhìn mắt anh dưới ánh đèn này.
thượng long
thượng long
Đừng đùa nữa...
.
Hành lang dài hun hút, ánh đèn vàng mờ hắt lên gương mặt hai người.
Trời đã tối khuya, cả khu ký túc xá chìm vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió nhẹ lùa qua các khe cửa.
Bảo Khang đứng dựa lưng vào tường, đôi tay đút túi quần, ánh mắt đầy tinh nghịch.
.
bảo khang
bảo khang
Anh có biết không?
bảo khang
bảo khang
Mỗi lần đi qua hành lang này, em lại nhớ ánh mắt anh hôm bữa.
bảo khang
bảo khang
Nhớ cái cách nó đổi màu, sáng lên bất thường, rồi cụp xuống như sợ người ta thấy.
thượng long
thượng long
Em lại bịa...
bảo khang
bảo khang
Không bịa.
bảo khang
bảo khang
Hôm đó anh nhìn em, mắt anh xanh như đá quý. Lạ lắm, đẹp nữa.
.
Thượng Long bước chậm lại, quay người đối diện.
Cậu ấy mặc áo hoodie xám nhạt, tay vẫn cầm chai nước vừa mua trong máy bán hàng.
Ánh đèn dọi xuống, mắt anh thoáng hiện ánh xanh thẫm, lặng lẽ.
.
thượng long
thượng long
Sao em cứ để ý điều đó mãi thế?
bảo khang
bảo khang
Vì đó là thứ đầu tiên khiến em rung động.
.
Câu nói khiến Long khựng lại.
Gió lướt qua nhẹ tênh, chỉ có trái tim anh bỗng khẽ run.
Khang bước đến gần, chậm rãi. Rất gần.
bảo khang
bảo khang
Em thích nhìn anh dưới ánh sáng.
bảo khang
bảo khang
Vì khi đó, em thấy hết mọi cảm xúc trong mắt anh.
bảo khang
bảo khang
Không cần phải hỏi, không cần anh trả lời.
.
Thượng Long quay mặt đi, cố giấu ánh mắt đang ánh lên sắc xanh kỳ lạ.
Nhưng Bảo Khang đã thấy. Và cậu cười.
bảo khang
bảo khang
Lại nữa rồi. Anh xấu hổ kìa.
thượng long
thượng long
Không có.
bảo khang
bảo khang
Có chứ. Mắt anh bán đứng anh rồi.
Khoảnh khắc ấy, bổng tiếng bước chân ai đó vọng từ xa.
Long giật mình, quay đi thật nhanh.
thượng long
thượng long
Về phòng đi. Khuya rồi.
bảo khang
bảo khang
Vâng.
bảo khang
bảo khang
Nhưng anh đi trước đi, em muốn đứng đây thêm chút nữa.
.
Khi Long quay lưng bước đi, Khang đứng lại nhìn theo.
Cậu cười khẽ, tay vẫn trong túi áo, đôi mắt lấp lánh một thứ dịu dàng khó gọi tên.
Gió thổi mạnh hơn, nhưng lòng cậu lại ấm.
Vì ánh xanh ấy
Lại một lần nữa thuộc về mình, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi giữa hành lang khuya.
.
bảo khang
bảo khang
Đêm nay, em lại mơ về đôi mắt đó mất thôi.
.
#kngwean.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play