Chap 3:Quá khứ Nguyên Hàm_1

Trời đêm rơi xuống thành phố như một tấm màn đen dày đặc. Những bảng đen neon đỏ tím phản chiếu trên mặt đường ướt mưa, loang lổ như máu loãng
Bên trong quán bar Helix, tiếng nhạc điện tử trộn lẫn mùi rượu, khói thuốc và những cái liếc mắt đầy ẩn ý
ĐNV
ĐNV
Tất cả đã vào vị trí!!
ĐNV
ĐNV
Chỉ cần ra lệnh là dọn sạch
Trương Quế Nguyên ngồi trên cao, hắn không đáp, đối với hắn máu đã đổ là máu đáng đổ. Vấn đề chỉ là...khi nào
Đôi mắt đen sắc lạnh đang dò xét từng chi tiết ー cho đến khi một người bước vào, hoàn toàn lạc quẻ với không khí nơi đây
Một cậu trai trẻ, mặc sơ mi trắng, quần jeans xanh nhạt, cầm theo một túi giấy nhỏ bước vào quán bar
Thiên thần lạc vào ổ quỷ
Quế Nguyên hơi cau mày đến người của anh cũng nhận ra
ĐNV
ĐNV
: Người đó là ai?
ĐNV
ĐNV
: Không có trong danh sách mục tiêu
ĐNV
ĐNV
: Mày có thấy ai mặc áo sơ mi trắng quần jeans đi bar không?
ĐNV
ĐNV
: Nhìn cậu ta....sạch sẽ quá...
Quế Nguyên đưa tay, ra dấu im lặng
Hắn đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi trên tầng hai, lặng lẽ như một bóng đen
Cậu bé ấy đang loay hoay nhìn quanh, vẻ mặt mơ hồ, bước chân ngập ngừng nép sang bên khi thấy ánh đèn nhấp nháy rọi vào mình
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ơ....cho hỏi, đây có phải là đường vào tiệm bánh Lavella không ạ?
Một gã bartender bật cười
ĐNV
ĐNV
: Tiệm bánh? Ở đâu ra tiệm bánh ở đây vậy cưng?
Cậu cau mày, nhìn lại màn hình điện thoại trong tay
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Lạ ghê....Google chỉ em tới đây mà...bánh Lavender, tầng trệt, số 93....đúng mà?
Những người xung quanh bật cười, có tiếng sáo trêu chọc
Một số ánh mắt đã trở nên thiếu đứng đắn nhưng cậu vẫn ngơ ngác, hoàn toàn không cảm nhận được nguy hiểm đang bủa vây
Quế Nguyên bước tới, đúng lúc một gã gác tay lên vai cậu
ĐNV
ĐNV
: Em trai, đi lạc hả? Hay đang tìm người bảo kê?
Gã đó chưa kịp nở nụ cười đầy ẩn ý thì một tiếng "rắc" nhỏ vang lên
Cánh tay gã bị bẻ ra sau, người đập thẳng xuống quầy
Quế Nguyên không nói gì, ánh mắt lạnh tanh, tay phải vẫn đang cầm tay gã kia, không buông
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi ghét những người đụng vào thứ không thuộc về họ//gằn giọng//
Đám đông bắt đầu xôn xao nhưng chỉ cần một cái liếc mắt của Quế Nguyên tất cả đều im bặt
Cậu đứng đơ ra, mắt tròn xoe
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ơ...anh là...bảo vệ ạ?
Quế Nguyên quay sang nhìn cậu, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, tim anh lỡ mất một nhịp
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi là người quen của chủ quán
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vậy....tiệm bánh Lavella có thật không ạ?
Quế Nguyên chớp mắt, một câu hỏi ngớ ngẩn, từ một người chắc chắn không nên có mặt ở đây
Nhưng cậu vẫn đứng đó, mang theo đôi mắt sáng, vẻ mặt vô cùng chân thành
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không có tiệm bánh nào ở đây cả
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Ồ...vậy em nhầm rồi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Xin lỗi vì đã làm phiền//cúi đầu//
Quế Nguyên nhìn cậu xoay người rời đi, mái tóc đung đưa theo nhịp bước, trong tay vẫn cầm túi giấy nhỏ
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Khoan đã!
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dạ?//quay đầu//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cậu....thường hay đi lạc kiểu này không?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cũng...đôi khi thôi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhưng hôm nay...là lần đầu tiên em đi lạc vào chỗ kỳ lạ như thế này//cười//
Nụ cười ấy, không dính chút bụi bẩn, không có phòng bị, không có giả tạo
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Trương Quế Nguyên ー người luôn xem mọi thứ là giao dịch và toan tính ー cảm thấy một nụ cười có thể khiến đầu óc mình tê dại
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tên cậu là gì?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm ạ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Còn anh?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
....Quế Nguyên
Họ ra ngoài ngồi ở quán nước cạnh bar
Kỳ Hàm gọi nước trái cây còn Quế Nguyên gọi cà phê đen nhưng không uống
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Em học đại học ở gần đây
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không sợ khi vào nhầm chỗ à?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Sợ chứ, nhưng anh giúp em rồi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cảm ơn anh nha//cười tươi//
Lại nụ cười đó, khiến người khác bất giác muốn cúi đầu, dù chẳng có lý do gì
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Sao cậu tin tôi dễ vậy?
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vì nếu anh muốn làm gì em, anh đã không giúp ngay từ đầu
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Có thể tôi đang lừa cậu, để cậu yên tâm hơn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vậy thì....em sẽ cảm ơn vì anh đã lừa rất nhẹ nhàng
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//cứng họng//
Cậu bé này....không chỉ đơn thuần là ngây thơ
Cậu như thể biết mình đang làm mềm lòng người khác nhưng lại chẳng hề tỏ ra cố ý
-----------
Khi Kỳ Hàm rời đi, trời đã mưa lất phất
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Về cẩn thận
Câu nói khó tin được phát ra từ miệng của một kẻ máu lạnh
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Vâng ạ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Em tặng anh cái này//đưa ra//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Bánh lavender
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi không ăn ngọt
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Nhưng hôm nay....có thể thử một lần, được không ạ?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//nhận lấy mà không nói gì thêm//
Đêm đó, trong phòng riêng tại biệt thự, Trương Quế Nguyên ngồi trước bàn làm việc, ánh mắt lặng lẽ nhìn miếng bánh lavender trước mặt
Anh không ăn
Nhưng tay vẫn chạm vào hộp bánh như thể đang giữ lại một chút gì đó sạch sẽ trên đời
Và cái tên "Tả Kỳ Hàm" đã được ghi lại vào trí nhớ của anh một cách không thể xóa đi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play