Chương 3 - Dấu ấn khó phai

Sau toàn bộ những sự việc kì lạ đó, Đức Duy giờ đây chỉ muốn rời khỏi chốn qu.ỷ quái này.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Rón rén lấy chai nước lọc uống còn phân nửa của mình.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Lấy chiếc khăn lau mồ hôi và bước ra khỏi lều.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vừa đổ nước vào cổ tay vừa dùng khăn chà xát điên cuồng vào nơi có dấu ấn.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Chà mạnh đến nỗi phần da ở cổ tay có cảm giác như đang chạm vào ngọn lửa trăm độ C.//
Sau một lúc, Đức Duy nhìn lại vào cổ tay.
Da đã bị cọ xát đến mức trày xước và chảy máu nhưng dấu ấn đó vẫn tồn tại, y nguyên như thể chưa có chiếc khăn nào chà mạnh vào nó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Gì vậy trời?!”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Thôi kệ vậy. Chắc để chút là hết. Vào lều ngủ đi cho khoẻ.”
Cậu ngủ một mạch đến 7 giờ sáng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đức Duy! Đức Duy!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Mở mắt// H-hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngủ gì lắm thế, mọi người dậy hết rồi đấy.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đợi mỗi mình cậu thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À ồ. Xin lỗi nhé.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu ra ngoài trước đi, tí tớ ra sau.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừm.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Ra khỏi lều//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Ngồi dậy, đưa cổ tay lên ánh sáng ở cửa lều do mặt trời chiếu vào.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vết đỏ đó... vẫn còn?!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Rõ ràng mình đã chà, đã rửa đến nỗi da rát đi và chảy máu rồi cơ mà.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Thế mà vẫn không biến mất là sao hả trời?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Cái này không phải vết bầm, cũng không phải vết màu. Chẳng lẽ... nó đã khắc sau vào mạch m.á.u của mình?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Chậc lưỡi//
Đức Duy với tay lấy điện thoại, nhắn cho Hùng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Hùng... Mày dậy chưa?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Mới dậy.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Mày bị sao nữa hả? Sáng sớm nhắn tao làm gì?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Mày tin không?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Sao?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Hình như... Tao bị ép buộc thành thân với một hồn m.a rồi...”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Nữa, mày gặp ác mộng đúng không?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Đang yên đang lành tự nhiên bị ép thành thân.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Hổm giờ thấy mày coi phim ma là tao thấy điềm rồi.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Mày phải tin tao.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Tao có bằng chứng xác thực.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Đâu? Bằng chứng đâu?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Gửi ảnh dấu ấn trên cổ tay//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Đây. Tin chưa?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Trời, gì vậy bro?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Thiệt luôn á hả?!”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Cái vết đó là thiệt luôn?!”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “OMG”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Real. Ba cái này xạo làm gì?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Tao còn ước nó là giả nữa á chứ.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Ê nha. Ông nói thiệt hả ông Duy”
__________
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đứng dậy bước ra khỏi lều//
Không khí xung quanh lạnh một cách kì lạ
Sau khi Đức Duy vệ sinh cá nhân
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Bước vào lều. Đưa tay bật máy đo nhiệt độ//
Nhiệt độ trong lều thấp hơn so với ngoài trời tận 6 độ. Không thể là ngẫu nhiên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Quay đầu nhìn lại góc lều//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Cái khăn hỷ đỏ tối qua...”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Vẫn y nguyên ở đó... Không một nếp nhăn, không lệch vị trí, không dính một hạt bụi.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Chẳng lẽ nào, nó vô hình? Nhưng nếu vậy tại sao mình có thể thấy chứ?”
__________
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ê mọi người. Tối qua với sáng nay ai đi quanh quẩn ở đây vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tớ thấy dấu chân dính bùn đầy xung quanh lều của tụi tớ luôn á.
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 1: Không biết nữa. Hôm qua thầy Trần có kêu tui lắp camera tại mỗi lều á.
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 1: Nhưng hồi nãy kiểm tra thì những camera có thể chiếu sang khu vực lều của An và Duy đều bị đen toàn bộ.
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 1: Nhưng chỉ vào khoảng thời gian từ 1:40 tới 3:10 sáng thôi à.
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 1: Kiểu như bị cái gì che đi ống kính vậy á.
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 2: À, là lúc có tiếng cào đúng không?
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 1: Ừ đúng rồi.
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 3: Mà còn nữa...
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 3: Cái dao găm nhỏ mình để trong túi quần để phòng thủ...
Nhân vật phụ tổng hợp
Nhân vật phụ tổng hợp
Nvat phụ 3: Tự dưng biến mất...
Đức Duy nhận được tin nhắn từ Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Ủa Duy, cái vòng cổ hộ thân bà ngoại mày cho á. Đâu rồi?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Tao nhớ mày có đeo mà đúng không?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Kéo áo lên kiểm tra cổ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Khá hoảng*
Ngay phần dây trước ng.ực Đức Duy. Mặt ngọc đã bị bể làm hai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Gì vậy ta. Tự nhiên lại bể là sao trời.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Mình không lăn trở, không giật mạnh, chưa bao giờ cởi ra nên chắc chắn không bị rớt hay bị vật nặng đè lên được.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Chẳng có lý do gì khiến nó vỡ được như thế này cả.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhắn lại cho Hùng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Nó đột nhiên vỡ rồi.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Gì chứ? Giỡn mặt hả?”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Không hiểu sao nữa.”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Toi đời mày rồi Duy ơi. Tao nghĩ thầy trừ t.à level max cũng không cứu nổi mày đâu.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📲 “Nói gì vậy? Ý mày là như nào?”
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
📲 “Giải thích thì dài dòng lắm. Mày từ từ sẽ hiểu.”
Nhắn rồi Hùng liền tắt nguồn điện thoại. Duy cũng khá bất an nhưng rồi không bận tâm nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Đặt điện thoại lên bàn, khoá màn hình//
Khi Đức Duy đang thu dọn lều thì giọng nói tối qua lại vang lên bên tai cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phu thê thành thân... Từ giờ, không được xa nhau...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giật bắn mình//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Nhìn ngó xung quanh//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Chuyện gì vậy? Rõ ràng vừa có người thì thầm vào tai mình.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Lại còn là cái giọng của người con trai trong giấc mơ hôm qua nữa...”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💭 “Mày lại ảo giác nữa rồi Duy ạ.”
Nhưng cậu lại không biết.
Giờ đây đang có một tên bi.ến th.ái bám chặt lấy eo cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cười khúc khích//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi tưởng muốn xa ta dễ thế à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tiếp tục mơ tới mộng đẹp đi, Đức Duy~
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao lại thấy đau eo thế nhỉ?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play