{BeckyFreen} Ánh Đèn Cấm Kỵ
Chương 3
Trời chưa sáng. Ánh sáng mờ bạc len qua cửa kính mờ, rọi vào phòng như đang soi từng suy nghĩ chưa nói thành lời
Không khí trong phòng dày đặc như thể ai đó vừa bóp nghẹt bầu trời. Freen đứng tựa vào cửa sổ, lưng thẳng, ánh mắt sắc như dao găm. Cô không sợ. Không chấp nhận sợ
Becky bước vào, không gõ. Cô không bao giờ cần gõ cửa nơi mình làm chủ. Nhưng lần này, có gì đó lạ. Chậm hơn. Trầm hơn
Becky
Em nghĩ mình đang làm gì?
Freen
Tồn tại. Trong cái lồng vàng của cô
Becky
Tôi cho em chỗ ăn, chỗ ngủ, không đụng đến em. Em nên biết ơn
Freen quay lại, dựa lưng vào khung cửa, khoanh tay
Freen
Cô không làm gì tôi?
Freen
Chính cô đang gặm nhấm tôi bằng sự tử tế dị dạng đó
Freen
Cô tử tế… nhưng lại nhốt tôi
Freen
Cô bảo vệ tôi… nhưng xung quanh toàn lũ thú đội lốt người
Freen
Cô gọi đó là gì nếu không phải dị dạng?
Becky siết tay thành nắm đấm. Nhưng vẫn giữ giọng trầm, kiểm soát
Freen
Không. Cô có hai lựa chọn
Freen
Thừa nhận rằng tôi làm cô rối loạn, hoặc tiếp tục giả vờ làm nữ hoàng lạnh lùng
Freen bước đến gần Becky, mỗi bước như ép người kia lùi sâu vào tâm trí mình
Becky
Tôi cũng đang cố tìm hiểu đây
Freen
Cô quen điều khiển tất cả. Nhưng tôi không phải thứ dễ dắt đi như con cờ
Becky
Tôi không điều khiển em. Tôi đang giữ em lại… để an toàn
Becky lùi một bước. Lần đầu tiên, cô không có lời phản pháo ngay
Nhìn Freen như nhìn vào chính phần mềm yếu trong lòng mình
Becky
Em không hiểu tôi đâu
Freen
Cô nhốt tôi, không để tôi “tiếp khách”, không cho tôi rời đi. Cô đang chờ điều gì?
Becky chớp mắt. Lồng ngực khẽ phập phồng. Cô xoay mặt đi như để giấu đi cơn chấn động trong ánh mắt
Nhưng Freen không buông tha
Freen
Cô sợ tình cảm của chính mình
Freen
Cô nhốt tôi không phải vì sợ tôi bị tổn thương… mà vì sợ cô sẽ để lộ mình cũng biết đau
Một khoảng lặng rất dài. Rồi Becky bước tới. Rất gần. Gần đến mức Freen cảm nhận được từng hơi thở nóng hổi quét qua cổ
Becky
Tôi sẽ nói điều này… một lần duy nhất
Becky
Nếu em còn nhìn tôi như thể em biết tôi rõ hơn chính tôi…
Freen không chớp mắt. Cô thì thầm, khẽ nhếch môi:
Freen
Tôi biết mình sẽ để cô làm cả hai
Cả hai đứng yên. Không cử động
Chỉ có một thứ chuyển động không ngừng: cảm xúc giữa họ như sợi dây đàn sắp đứt.
Comments