#Chap2

____________________
Thanh An
Thanh An
Làm gì mà mặt mày nhăn thế 𝖼𝗎
Quang Anh chẳng trả lời, chỉ hớp một ngụm matcha thật dài rồi thở ra như thể đang muốn trút mọi sự tức tối vào ly nước. Gương mặt đẹp, hai má ửng hồng , ánh mắt nheo lại vì nắng, và miệng thì cứ lầm bầm như một cụ già khó ở.
Quang Anh
Quang Anh
Hừm đ𝗂̣𝗍 𝗆𝖾̣ bực vãi Iồn
Quang Anh
Quang Anh
Nãy mua xong đang định sang đường thì có cái thằng trẩu nào phi xe điện qua , làm tao tưởng đâu lái môtô không
Quang Anh
Quang Anh
may né kịp, vcl thế mà nó còn quay lại chửi tao
Quang Anh
Quang Anh
Tao mà gặp lại nó, là tao công nghệ var luôn
Cốc matcha latte trong tay Quang Anh lúc này đã vơi gần nửa. Cậu vẫn đứng đó, nhấm nháp từng ngụm như đang cố làm nguôi bớt cơn khó chịu vừa rồi. Nhưng rồi bất chợt, một cánh tay choàng qua vai cậu, mạnh mẽ mà quen thuộc, kéo cả người cậu nghiêng về một bên.
Hoàng Long
Hoàng Long
Mày bớt lại
Quang Anh
Quang Anh
Ôi cái đ𝗂̣𝗍
Quang Anh
Quang Anh
Bạn Gừng nè
Hoàng Long
Hoàng Long
Mới sáng sớm mà mặt nhăn nhó rồi
Quang Anh
Quang Anh
Tại cái thằng mắt chộp kia á
Quang Anh
Quang Anh
Mà Lâu rồi không gặp nhớ quá à
Pháp kiều
Pháp kiều
Chắc tao tàng hình rồi
Quang Anh
Quang Anh
Ủa chồng iu
Thanh An
Thanh An
Mày gọi vậy có đứa ghen đó
Quang Anh
Quang Anh
Ai?
Tuấn Duy
Tuấn Duy
Tao nè
Quang Anh
Quang Anh
Đùu người yêu Kiều à
Tuấn Duy
Tuấn Duy
Đúng rồi đó
Pháp kiều
Pháp kiều
Xàm chó, không phải đâu
Quang Anh
Quang Anh
À quên giới thiệu với các cậu tớ là Quang Anh mới chuyển về đây
Tuấn Duy
Tuấn Duy
Mình là Tuấn Duy
Trung Hiếu
Trung Hiếu
Tớ là Trung Hiếu
Minh Dũng
Minh Dũng
Mình tên Minh Dũng
Xuân Trường
Xuân Trường
Xuân Trường chào cậu
Ngọc Chương
Ngọc Chương
Tớ tên Ngọc Chương
Quang Anh
Quang Anh
Hehe chào nha
Thanh An
Thanh An
Được rồi xả vai đi
Quang Anh
Quang Anh
Vậy mày tao đi
Xuân Trường
Xuân Trường
Kết bạn với nhau đi
Quang Anh
Quang Anh
Ùm ùm
Cả nhóm đang định đi vào trường thì đằng xa có tiếng gọi lớn
Là Đức Duy - Cũng là một thành viên trong nhóm bạn mà cậu mới làm quen được
Đức Duy bước tới, mái tóc hơi rối trong gió , cặp đeo một bên vai - Vài tia nắng chiếu vào khuôn mặt không góc 𝖼𝗁𝖾̂́𝗍 ấy làm nó càng thêm sinh động như một bức tranh
Đức Duy
Đức Duy
Đi nhanh thế không đợi tao à
Minh Dũng
Minh Dũng
Đâu tưởng mày đến rồi
Đức Duy
Đức Duy
Mà ai đây?
Trung Hiếu
Trung Hiếu
Bạn mới
Đức Duy
Đức Duy
Nhìn quen quen nhờ
Quang Anh
Quang Anh
A ! thằng chó hóa ra là mày
Đức Duy
Đức Duy
Ồ nhớ rồi, nhóc lúc nảy xuýt bị tao đâm chúng này
Quang Anh
Quang Anh
Đ𝗂̣t 𝖼𝗎̣ mày phi xe tí chúng tao
Quang Anh
Quang Anh
May né kịp, không lại có tai nạn đầu năm rồi con chó
Đức Duy
Đức Duy
Tại mày không chú ý đấy chứ
Pháp kiều
Pháp kiều
Mới gặp nhau mà chí choé rồi đó...
Thanh An
Thanh An
Có đi lên lớp không thì bảo hay là đứng đây cải nhau
Minh Dũng chen vào :
Minh Dũng
Minh Dũng
hôm khác mà đánh, để bọn tao còn chuẩn bị ghế
Thanh An
Thanh An
Thôi lên lớp
____________________
11A2
Thanh Bảo
Thanh Bảo
Chào cả lớp năm nay thầy lại chủ nhiệm tiếp lớp mình rồi
Thanh Bảo
Thanh Bảo
khỏi giới thiệu
Thanh Bảo
Thanh Bảo
Vào vấn đề chính luôn là hôm nay lớp ta có học sinh mới chuyển đến
Quang Anh
Quang Anh
Chào các cậu tớ tên là Quang Anh học sinh mới chuyển về, mong các cậu giúp đỡ ạ
NVP
NVP
Hú hú dễ thương ghê
Pháp kiều
Pháp kiều
Ê cọng tươi, lại đây ngồi
Quang Anh
Quang Anh
yét
Bàn của Quang Anh ngồi nằm cạnh cửa sổ – cái vị trí mà bất kỳ học sinh nào cũng mơ ước: gần nắng, gần gió, gần bầu trời. Cậu ngồi cùng với Pháp Kiều, đứa bạn thân có gương mặt lúc nào cũng giống như đang soi gương nhưng thực ra là đang nghĩ đến bạn nào đó lớp 11A3.
Phía sau là Ngọc Chương – lúc nào cũng thủ sẵn một cuốn sổ tay, và bên cạnh đó là Thanh An, đang cặm cụi ghi chép như thể hôm nay là ngày thi đại học vậy.
Bên ngoài khung cửa, nắng đã lên hẳn, ánh vàng rót xuống những tán cây bàng đang bắt đầu rụng lá. Gió thổi nhè nhẹ qua khe cửa sổ, mang theo hương cỏ ẩm và tiếng ve cuối mùa lạc giữa giảng đường.
Ánh sáng nghiêng nghiêng chiếu lên mái tóc nâu nhạt của Quang Anh, khiến từng sợi tóc như có quầng sáng riêng, mềm mại đến lạ.
Pháp Kiều ngồi bên liếc nhìn cậu rồi khẽ cười
Pháp kiều
Pháp kiều
Mày thực sự đã tỉnh ngủ chưa hả Quang Anh
Quang Anh gục mặt xuống bàn , tay cầm cây bút xoay xoay còn miệng thì lẩm bẩm
Quang Anh
Quang Anh
Gió cứ thổi như này thì làm sao mà tỉnh ... để học được
Pháp Kiều bật cười. Quang Anh là vậy – chỉ cần gió nhẹ thổi qua gáy là não cậu sẽ tắt máy như một chiếc laptop đã cũ. Không cần lý do gì cao siêu. Chỉ cần một buổi sáng yên bình là đủ để cậu cảm thấy… lười rồi.
Pháp kiều
Pháp kiều
Mới tiết đầu thôi đó
Pháp kiều
Pháp kiều
Dậy đi không tí thầy Bảo xuống giờ
Giáo viên chủ nhiệm – Thầy Thanh Bảo, đứng trên bục giảng giảng bài mới. Giữa tiếng giảng bài và tiếng bạn bè nói chuyện riêng, thì Quang Anh thả hồn mình trôi theo ánh nắng đang len lỏi giữa các song cửa.
Cậu lơ đãng mắt lim dim nhìn ra cửa sổ – nơi có hàng cây khẽ lay, nơi nắng trải dài như là mật ong lên mặt sân vắng, nơi những cơn gió vẫn đi về tự do như ước mơ ở tuổi mười sáu
Một chiếc lá bàng rơi xuống, nhẹ như thể cả thế giới đang yên giấc, còn cậu – chỉ muốn làm một kẻ mộng mơ ngồi ngắm nó nguyên cả buổi sáng.
Bỗng Quang Anh nó quay xuống bàn của Thanh An và Ngọc Chương nhìn một lúc rồi lên tiếng
Quang Anh
Quang Anh
Ê chôn lường
Ngọc Chương
Ngọc Chương
Mày lấy đâu ra cái tên đó đấy
Ngọc Chương
Ngọc Chương
Vào luôn vấn đề chính đi cu
Quang Anh
Quang Anh
Chả có gì
Ngọc Chương
Ngọc Chương
Mẹ...
Thanh An lên tiếng
Thanh An
Thanh An
Kệ nhỏ đi nhiều lúc nó gọi cho vui ấy
Quang Anh cười cười rồi quay lên
Phía bên lớp – 11A3 – có tiếng của ai đó đập bàn, rồi cười lớn. Có lẽ là Xuân Trường đang pha trò, hoặc Tuấn Duy vừa bị bắt viết bản kiểm điểm đầu năm...Quang Anh nghe thấy giọng quen quen, hình như... có cả tiếng cười của Đức Duy nữa.
Mặt cậu khẽ nhăn lại. Gió cũng thôi không còn mát nữa. Ánh nắng cũng dường như là chói hơn một chút. Tên đó – thật sự đang học ở lớp bên cạnh?
---------------------
Giờ ra chơi đến như một cái thở phào của cả ngôi trường. Tiếng trống vang lên ba hồi rồi lặng xuống, nhường chỗ cho những bước chân rộn ràng và tiếng cười ríu rít tràn ngập lối đi ở hành lang.
Nắng cuối buổi sáng đổ xuống sân trường, rọi qua từng tán phượng đã bắt đầu trút hoa, lấp lánh như những mảnh pha lê nhỏ vỡ ra giữa bầu trời. Gió thổi nhẹ , cuốn theo mùi hương của hoa, của lá ướt và bụi phấn– thứ hương rất riêng của tuổi học sinh.
Ở căn-tin, đám bạn chen nhau mua nước, bánh, sữa chua. Trong khung cảnh nhốn nháo ấy, Quang Anh cầm trong tay một gói bánh gấu vừa mua xong. Tay còn lại thì đút túi quần, dáng bước trông thong thả, ánh mắt lơ đãng nhìn trời xanh.
Ngay bên cạnh, Đức Duy cầm một ly nước chanh đá, ống hút nghiêng hẳn về một bên miệng. Nó đi song song với Quang Anh, không nhanh cũng không chậm, vừa đi vừa liếc mắt sang cậu.
Đức Duy
Đức Duy
Thích ăn bánh gấu à ? giống mày đó ngoài thì mềm còn trong thì rỗng tuếch
Quang Anh
Quang Anh
Ừ còn hơn nước chanh mày, nhìn thôi đã thấy vô vị rồi
Đức Duy
Đức Duy
Vô vị mà vẫn có người đi cạnh nữa à
Quang Anh
Quang Anh
Chắc số tao đen
Ở phía sau, Pháp Kiều, Minh Dũng, Hoàng Long,Thanh An, Ngọc Chương, Trung Hiếu, Tuấn Duy và Xuân Trường nối đuôi nhau, tay cầm đủ món ăn vặt : bánh tráng trộn, kem , sữa đậu nành. Cả bọn cứ ríu rít như một tổ chim non vừa mới được thả ra khỏi lồng.
Xuân Trường
Xuân Trường
Ê ra góc sân đi, ở đó có hai cái ghế đá dưới gốc bàng , bóng dâm với gió thổi mát lắm
Cả nhóm cùng đồng thanh đồng ý rồi nhanh chân chạy đi
Khu ghế đá ở góc sân trường là một khoảng nhỏ hơi khuất, được bao quanh bởi hàng rào cây dâm bụt và một cây bàng cổ thụ. Nắng chiếu loang lổ qua các tán lá, đổ bóng xuống nền xi măng đã bạc màu.
Gió từ hành lang thổi lùa qua khe cửa sổ tầng hai, khiến lá khẽ lung lay, tiếng cười nói vọng xuống dịu dàng như bản nhạc nền mùa hè.
Cả nhóm tụ lại, chia nhau ngồi trên hai chiếc ghế đá, Ngọc Chương và Hoàng Long thì ngồi bệt xuống đất, tựa lưng vào thân cây. Ly nước, bánh trái, tiếng nói đan xen vào nhau như một bản hoà tấu không nhạc cụ – chỉ có tuổi trẻ và tình bạn làm nên giai điệu.
Pháp Kiều ngồi cạnh Quang Anh, huých vai cậu một cái
Pháp kiều
Pháp kiều
Đừng cà khịa Duy hoài, coi chừng bị ghét rồi đau lòng mà không ai dỗ
Quang Anh
Quang Anh
𝖢𝖺̣̆𝖼 tao mà để ý nó chắc bảo sắp nổi
Đức Duy nghe thấy cũng không chịu thua mà nói lại
Đức Duy
Đức Duy
Yên tâm đi, mày không đủ chỉ tiêu để tao ghét sâu sắc
Tuấn Duy cười khúc khích, vừa ăn vừa nói
Tuấn Duy
Tuấn Duy
Hai đứa mày vừa mới gặp nhau mà đã chí choé rồi
Tuấn Duy
Tuấn Duy
Coi có khi sau lại còn thân hơn cả bọn này ý
Hoàng Long đang ngồi uống nước cũng chen vào phụ họa thêm
Hoàng Long
Hoàng Long
Sau là thành yêu luôn chứ thân gì nữa
Hoàng Long
Hoàng Long
Chắc kiếp trước là vợ chồng cãi nhau nhiều quá nên kiếp này gặp lại, giống trong mấy bộ phim
Thanh An
Thanh An
Mày ảo phim vừa cmn thôi Long ạ
giứt câu ca đám bật cười khích, ở góc sân trường chỉ có những tiếng cười, có những người bạn và cả một bầu trời thanh xuân được vẽ lên như bức tranh đầy sắc màu không bao giờ bị phai mờ
Gió lại thổi lên, làm tung mấy cọng tóc lòa xòa trên trán Quang Anh. Cậu ngẩng mặt lên, nhìn tán cây đang rung rinh trên cao, rồi cười khẽ.
Phía bên kia, Đức Duy đang hút ly nước chanh, nhưng ánh mắt nó lại liếc sang – nhanh như một cơn gió nhưng đủ để ai tinh ý nhận ra rằng... nó đang nhìn Quang Anh.
Và Quang Anh không hiểu sao - cũng biết điều đó
Giữa khoảng trời đầy nắng ấy, gió thổi lùa qua lắp đầy từng khoảng trống của lòng người, khẽ lay như cách mà mùa hè luôn làm với trái tim ở tuổi học trò – một thứ cảm xúc lưng chừng giữa thân quen và rung động, giữa giận dỗi và có điều gì đó chưa thể gọi thành tên.
Hot

Comments

𝙼𝚒𝚗𝚑 𝙷𝚢 -𝙳𝚊̣̆𝚗𝚐🐣🎐

𝙼𝚒𝚗𝚑 𝙷𝚢 -𝙳𝚊̣̆𝚗𝚐🐣🎐

bot mà cái mỏ cỡ đó😔

2025-07-17

2

Cao cỡ cây cột điện nhà Mèo r

Cao cỡ cây cột điện nhà Mèo r

Nghe tả còn tưởng hút thuốc ko á:)))

2025-07-15

2

Mèo 🐱

Mèo 🐱

tui đọc thành trồn lường:))

2025-07-15

1

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 3 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play