[All Tường/Lâm Tường] [All Cực/Chu Cực/...] [All Nhiên/...] [All Nguyên/Hằng Nguyên/...] [Kỳ Văn Kỳ]
#2: Hàng Cực (2)
Phòng tối lặng, chỉ có ánh đèn ngủ cam dịu phủ xuống nền gỗ, soi rõ từng đường nét gương mặt Trương Cực đang đỏ lựng như bốc cháy.
Cậu lùi dần về sau, lưng áp vào đầu giường, tay khư khư ôm gối như đang cố ngăn một cơn bão… đang ngồi trước mặt cậu.
Tả Hàng vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng đôi mắt lại không giấu được vẻ thích thú.
Hắn ngồi xuống giường, hai tay chống nhẹ bên vai Trương Cực, đầu hơi cúi, hơi thở chạm vào gò má cậu.
Tả Hàng
//giọng trầm như lụa trượt trên da//
Tả Hàng
Con người cậu thật đơn giản.
Tả Hàng
Nhưng cũng rất… đáng yêu.
Trương Cực
Đ-đừng chọc tôi mà…
Trương Cực
//nói nhỏ, vành tai đỏ bừng, không dám ngẩng đầu//
Tả Hàng
//kéo chiếc gối khỏi tay cậu//
Tả Hàng
Thử xem tôi có thật không.
Hắn cúi xuống, đặt môi lên môi Trương Cực.
Không vội vàng, không thô bạo, chỉ là một nụ hôn mềm như gió lướt qua cánh đồng lau.
Trương Cực
… //mở to mắt, người cứng đờ, tay không biết để đâu//
Nhưng rồi, theo bản năng, cậu nhắm mắt lại, vòng tay lên cổ Tả Hàng.
Hắn nhẹ nhàng tách môi cậu, lưỡi lướt qua khe hở ướt mềm, chậm rãi khám phá.
Hơi thở hai người hoà vào nhau, hương bạc hà thoảng qua như mê hoặc thần trí.
Tay Tả Hàng vòng ra sau lưng Trương Cực, kéo áo thun cậu lên, những đầu ngón tay lạnh chạm vào lưng trần khiến cậu run lên.
Tả Hàng
Lát nữa sẽ nóng thôi.
Tả Hàng
//giọng khẽ.thì thầm bên tai cậu//
Tả Hàng không vồ vập, mà như đang mở món quà tinh xảo, vuốt ve từng phân da thịt Trương Cực bằng ánh mắt, bằng đầu ngón tay.
Cậu xấu hổ, muốn che lại, nhưng hắn giữ tay cậu lại, đặt một nụ hôn nhẹ lên ngực trái.
Tả Hàng
Nơi này… đập nhanh quá.
Trương Cực
Anh nghe được á?!
Tả Hàng
Cả người cậu đều đang hét lên.
Gò má Trương Cực đỏ bừng, hai chân khép lại theo phản xạ, nhưng Tả Hàng chậm rãi dùng đầu gối tách ra.
Hắn không vội, chỉ đặt môi lên từng nơi như là xương quai xanh, hõm cổ, bụng dưới, những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể lần đầu yêu.
Mỗi cái hôn là một cơn rùng mình.
Khi hắn cởi nốt chiếc quần mỏng cuối cùng, Trương Cực quay mặt đi, giọng lí nhí.
Trương Cực
Đừng nhìn… xấu hổ lắm…
Tả Hàng vuốt ve nơi ấy của cậu bằng tay, nhịp nhàng, ấm áp.
Trương Cực nắm chặt ga giường, rên nhẹ một tiếng, mắt hơi ướt, ngực phập phồng theo từng chuyển động.
Tả Hàng không bỏ sót phản ứng nào, ánh mắt say đắm như thể chỉ cần cậu nhăn mặt một chút, hắn liền dừng lại ngay.
Trương Cực
Ưm~… Tả Hàng~… Tôi~… Tôi chưa từng~…
Hắn đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán Trương Cực, rồi mở ngăn kéo lấy gel bôi trơn mà cậu… chẳng hiểu tại sao lại có.
Khi đầu ngón tay hắn tiến vào, Trương Cực căng người, bật ra tiếng nấc nghẹn ngào.
Tả Hàng
Thở đều… tôi sẽ làm thật nhẹ.
Từng ngón tay thăm dò, mở lối, làm ấm cơ thể ngây thơ ấy bằng những chuyển động dịu dàng đến mức gần như ru ngủ.
Khi cậu đã mềm ra hoàn toàn, hắn mới chậm rãi tiến vào.
Một cơn đau ran lên, Trương Cực níu chặt vai hắn.
Trương Cực
Đau~… Đừng mà~… Tôi~…
Tả Hàng
//thì thầm, đặt tay lên má cậu, xoa nhẹ//
Khi cơn đau qua đi, là một cảm giác hoàn toàn khác.
Trương Cực cảm thấy như mình đang trôi trong làn nước ấm, nhịp đẩy của Tả Hàng dịu dàng như sóng vỗ vào bờ.
Hơi thở hai người hoà vào nhau, những tiếng rên rỉ khe khẽ đầy bản năng và kìm nén.
Trương Cực
Tả Hàng~… Ah~~ Tôi thích anh… Nhiều lắm…
Từng cú đẩy chậm rãi, lặp lại, kéo dài, làm Trương Cực như bị nuốt trọn trong mê cung cảm xúc.
Những cơn run rẩy, những tiếng gọi tên nhau trong bóng tối, tất cả tan chảy thành một khung cảnh dịu ngọt, nồng nàn.
Đến khi kết thúc, Trương Cực kiệt sức, nằm trong vòng tay hắn, môi mấp máy.
Trương Cực
Nếu… sáng mai tỉnh dậy, anh lại biến mất… tôi… tôi…
Tả Hàng
//cắt ngang, đặt môi lên trán cậu//
.
Fic này sinh ra là để bù đắp bên bộ kia có mỗi một fic Hàng Cực
Comments
𝑴𝒐𝒐𝒏
Anh làm vậy rồi sao Đậu Đậu nhà em nỡ nhăn mặt:)
2025-07-16
3
𝑴𝒐𝒐𝒏
Ôm cổ liền anh, ôm cổ liền!!
2025-07-16
4
𝑴𝒐𝒐𝒏
Vô thế hèn rồi anh ơi:)
2025-07-16
6