Chap 2

.
Chiều tối thì ai về nhà nấy, cô thì vừa về tới nhà thì gặp ngay một người đàn ông cao ráo ngồi uống trà gương mặt kiêu ngạo vừa nhìn là cô cảm thấy không chuyện gì tốt lành
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Ồ~ em gái của anh về rồi đấy à anh tưởng mày chết ở cái xó nào rồi đấy * khinh bỉ *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Còn lâu thì anh mới được toại nguyện* lạnh giọng *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Ơ kìa sao em lại nói chuyện với anh như thế chứ * cười nhếch mép *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Không chào mừng anh về à
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tại sao phải chào mừng cái loại như anh suốt ngày chỉ biết gái gú rượu chè cờ bạc
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Ý mày là sao* nắm cổ áo cô *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Anh muốn gì * nhíu mày *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Muốn đấm cái bản mặt chó của mày đó * giơ tay tính đánh cô *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Anh ngon đấm thử tôi coi
Bà Lạp
Bà Lạp
Hai đứa đang làm gì vậy dừng lại ngay cho ta * bước nhanh đến cản anh ta ra *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Mẹ * bỏ cô ra *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Mẹ * chạy lại bà *
Bà Lạp
Bà Lạp
Hai anh em bây cứ suốt ngày cãi nhau ầm ĩ thế không yêu thương nhau được à
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Là anh ta kiếm chuyện với con trước * đồng thanh *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
Là nó kiếm chuyện con trước * đồng thanh*
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* lườm anh ta *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
* lườm cô *
Bà Lạp
Bà Lạp
Thôi cho tôi xin hai cô cậu im lặng hết đi về phòng hết đi
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* bỏ đi *
Lạp Gia Minh
Lạp Gia Minh
* bỏ đi *
Bà Lạp
Bà Lạp
Hazz riết có hai đứa con tưởng hai đứa con nít cãi nhau suốt * uống trà *
bên cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
phiền phức * úp mặt xuống giường *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Đi đâu thì đi luôn đi sao hôm nay lại về * bực mình *
Tua nhẹ vài ngày sau
Tại nhà hội đồng Phác
Bà Phác
Bà Phác
Thái Anh con sửa soạn một chút. Hôm nay chỉ là gặp mặt thôi, không phải chuyện gì lớn đâu.
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Dạ mẹ
Ông Phác
Ông Phác
Chỉ là gặp để quen biết mà thôi con đừng lo quá
Nhân Vật phụ
Nhân Vật phụ
Thưa ông bà xe kéo con đã chuẩn bị xong rồi mời ông bà ra xe ạ
Ông Phác
Ông Phác
Ừm, Mình đi thôi
Sau khi đến nhà hội đồng Lạp
Sân trước nhà hội đồng Lạp, bàn nước đã dọn sẵn dưới hiên. Cha mẹ Phác Thái Anh được mời ngồi, hai người áo dài lượt là, nói năng nhỏ nhẹ, giữ đúng phép nhà giáo. Nàng ngồi cạnh, khuôn mặt dịu dàng, dáng vẻ đoan trang
Khi cha mẹ hai bên vừa mới ổn định chỗ ngồi, chủ yếu là hỏi han nhau, chuyện làm ăn
Bà Lạp
Bà Lạp
Kêu cô út ra đây * nói nhỏ với người làm*
Chẳng mấy chốc, từ phía sau, Lệ Sa bước ra, áo dài tía nhẹ nhàng, dáng người cao gầy, nét mặt thản nhiên như chẳng bận tâm chuyện gì. Mọi người vừa nhìn thấy đã biết ngay, ấy chính là cô Út nhà Lạp mà ai cũng nghe tiếng.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Mẹ gọi con có việc gì không * hơi khựng lại khi thấy nàng *
Thái Anh thoáng giật mình. Đó là người con gái mà đã giúp mình tìm anh trai trong lúc đi lạc
Bà Lạp
Bà Lạp
Con dẫn cô Thái Anh đi dạo quanh cho quen
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Dạ * Lễ phép *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
"Cô út là người hôm đó ư"
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Đi * nhìn nàng rồi quay người *
Giọng nói quen thuộc ấy lại vang lên lần nữa. Không hiểu sao, lúc này đây… Thái Anh thấy mình cứ thế bước theo sau, mà chẳng kịp nghĩ ngợi gì thêm.
Bước chân Thái Anh rụt rè theo sau cô, lòng vẫn chưa hết bất ngờ. Người mà nàng cứ nhớ mãi sau lần tình cờ gặp hôm ấy… lại chính là người mà cha mẹ ép mình đi gặp
Một lúc sau Nàng cố lấy can đảm để bắt chuyện
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Không ngờ mình lại gặp nhau ở đây * giọng nhỏ *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tôi cũng không ngờ * lạnh nhạt *
Nàng im lặng hồi lâu rồi cũng lên tiếng
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Ở đây rộng ghê
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Cô út hay đi dạo một mình vậy hả
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tôi không thích có người đi cùng * lạnh nhạt trả lời *
Câu trả lời làm Thái Anh khựng lại một chút. Nhưng Nàng vẫn cố gắng bước kịp theo.
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Tôi đi có phiền không
Lần này, Cô không đáp. Nhưng bước chân cô lại chậm hơn một chút, tựa như…Là cho phép.
Đi thêm một đoạn, Cô bỗng dừng lại dưới bóng cây cau. Giọng cô thấp, không còn sắc lạnh
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Mệt thì về đi
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Tôi không mệt * lắc đầu *
Cô liếc mắt sang. Nhìn dáng vẻ cố chấp của cô gái nhỏ bên cạnh, ánh mắt ấy… không còn lạnh hoàn toàn nữa. Sau một hồi im lặng, Cô quay người, chậm rãi nói
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tùy
Cô Không đuổi. Cũng chẳng nói thêm. Chỉ im lặng, để người kia bước cạnh bên mình
Đi được một đoạn, chẳng chịu nổi sự im lặng, Thái Anh lại len lén quay sang hỏi
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Cô út có hay đi chợ không
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Không * liếc mắt *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Nhưng hôm trước tôi gặp cô út ngoài chợ mà
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Cô nhớ kỹ vậy * mắt nhìn phía trước *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Tôi chỉ nhớ thôi*bối rối. Nàng cúi mặt, nói nhỏ*
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tên đầy đủ của cô là gì
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Phác...Thái Anh
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* Gật gù *
Cả hai cứ lặng lẽ bước thêm một đoạn nữa, đến khi gió thổi qua hàng cau, Cô bất ngờ dừng lại. Cô không quay sang, chỉ cất
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Sao không về đi
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Tôi...không muốn về * ngẩn người *
Lệ sa khẽ nghiêng đầu, ánh mắt thoáng qua một chút ngạc nhiên.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tại sao
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Trong nhà… tôi lúc nào cũng phải ngồi thẳng lưng, nói đúng câu, giữ đúng phép… Ra đây, ít ra tôi được thoải mái một chút * siết chặt tay vào áo *
Nói xong, nàng cúi đầu, như sợ mình vừa nói hớ
Một lát sau, Lệ Sa thở ra nhè nhẹ, giọng không còn lạnh như thường ngày
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Ra là vậy
Cô tính nói gì đó thêm nhưng ngập ngừng không nói ra
Nhân Vật phụ
Nhân Vật phụ
Thưa cô út bà gọi cô út và Cô Thái Anh về ạ
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Tôi biết rồi anh lui trước đi * lạnh nhạt trả lời *
Nói xong Cô quay sang nhìn nàng rồi nhẹ nhàng nói
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Về thôi
Thái Anh hơi lưỡng lự, nhưng rồi cũng riu ríu bước theo. Cả đoạn đường quay về, hai người không ai nói thêm gì, nhưng bước chân Thái Anh đã tự nhiên hơn, không còn dè dặt như trước.
Tới gần hiên nhà, Lệ Sa bỗng dừng lại, nói mà không quay mặt
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Cô không cần cố phải bắt chuyện với tôi đâu
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Tôi không cố *ngước mắt nhìn bóng lưng người kia, nhỏ giọng*
Cả hai không ai nói gì thêm đi tới trong sân nhà , Thấy cô và nàng đi vào bà Lạp cười cười
Bà Lạp
Bà Lạp
Lệ Sa có dẫn Thái anh đi vòng quanh không
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Có * đáp ngắn gọn *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Dạ con được cô út dẫn đi nhiều nơi lắm * nhẹ giọng thưa *
Ông Phác
Ông Phác
* nghe vậy cũng yên lòng, gật gù *
Không ai biết, lúc ấy, Lệ Sa có quay nhìn Nàng một lần. Cái nhìn rất nhanh, nhưng… không còn là sự xa lạ hoàn toàn như lúc đầu.
Bữa trà hôm ấy kết thúc trong yên ắng.Chỉ có hai người con gái, mỗi người giữ trong lòng một điều gì đó... mà chưa kịp gọi thành tên
Bên nàng
Vừa bước vào tới sân nhà, Nàng chưa kịp tháo khăn choàng thì đã thấy bóng Trí Mân khoanh tay đứng tựa cột, khoé môi cong cong như đang chờ sẵn.
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Ủa, cô em tôi đi đâu cả buổi vậy ta? Bộ đi chơi với ai mà mặt ngẩn ngơ dữ?
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Không có *Giật mình,Hai tai đỏ ửng lên tức thì *
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Không có hả,Má nói em theo ba qua nhà hội đồng Lạp , gặp con gái người ta mà? Ai vậy, nói anh nghe coi * bước lại*
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
* Quay mặt đi vừa tháo khăn vừa lí nhí*Chỉ là gặp mặt thôi ba má kêu thì đi.
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
*Trí Mân bật cười, khoác vai em gái, giọng trêu chọc* Vậy ra là gặp cô Út người ta rồi hả? Nghe nói con nhỏ đó lạnh như băng, em tôi chắc bị người ta doạ hết hồn chứ gì
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
*Xấu hổ đến mức chỉ biết cúi đầu, nhỏ giọng*
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Người ta không có hung dữ như anh nói đâu
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Chưa gì đã bênh người ta rồi * nhướng mày, Giả vờ bất ngờ *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Anh* đẩy nhẹ vai anh mình ra *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
*Mặt nàng đỏ bừng như trái cà chua*
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Bộ cô út nói gì với em sao? Hay cô Út nhìn em, em thấy đẹp quá rồi thích người ta luôn * vẫn không buông tha *
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Anh đừng nói bậy * la lên rồi chạy thẳng vào phòng *
Trí Mân đứng nhìn theo bóng em mình, khoé môi cong lên cười, lắc đầu
Phác Trí Mân
Phác Trí Mân
Cô út mà biết chắc cũng hết hồn
Về tới phòng, Thái Anh ngồi bệt xuống bên giường, hai tay ôm gối, mặt còn đỏ bừng. Nàng cắn nhẹ môi, lén liếc nhìn ra cửa, sợ anh mình còn lảng vảng ngoài kia
Thái Anh thở dài. Rồi chẳng hiểu sao… trong đầu cứ hiện lên hình bóng cô
Dáng người cao cao, nhạt, giọng nói lúc lạnh lúc khẽ như gió
" Cô không cần phải bắt chuyện với tôi "
Câu nói đó cứ vang lại, khiến lòng Nàng nhộn nhạo không yên. Nàng đâu có cố đâu. Chỉ là… chỉ là thấy người ta bước đi phía trước, Nàng tự nhiên muốn theo sau thôi.
Thái Anh chống cằm, khẽ thở hắt ra. Rồi lẩm bẩm một mình
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Cô út gì mà kì ghê
Nàng im lặng một lúc rồi nói tiếp
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
nhưng cô ấy cũng đâu có ghét mình
Bàn tay vô thức vẽ vẽ lên mặt gối, Thái Anh nói nhỏ, như kể cho gió nghe
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
Lệ Sa
Nghe chính miệng mình gọi cái tên ấy, tự nhiên mặt cô lại đỏ hơn
Phác Thái Anh - Nàng
Phác Thái Anh - Nàng
*lấy hai tay ôm mặt, lăn qua lăn lại trên giường*
Bên cô
Về tới phòng, Lệ Sa đẩy cửa bước vào, rồi đóng sầm lại phía sau. Căn phòng quen thuộc, vắng lặng, chỉ có tiếng bước chân mình vang lên trên nền gạch lạnh
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Đúng là phiền
Lệ Sa chau mày. Hình ảnh Thái Anh cứ chực hiện về.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Cô gái đó cứ đi theo sau người ta như cái bóng vậy
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Cứ hỏi hết câu này tới câu khác
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* Im lặng một lát *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Nhưng cũng không phải là phiền lắm
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* cau mày ngay sau đó *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Mình bị cái gì vậy trời
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* quay đi tính rót nước uống thì *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Thái anh...Phác Thái Anh
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
*Thử nhẩm tên cô gái ấy, giọng rất nhỏ *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Nhìn ngốc thật
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Mà dám đi theo mình
Cô đưa tay chống lên thành cửa sổ, đứng yên nhìn nắng chiều ngoài sân.
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
*Nhìn lên bàn thấy cái khăn của nàng mà mình chưa trả*
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
Thôi để lần sau gặp lại rồi trả * cầm lên *
Lạp Lệ Sa - Cô
Lạp Lệ Sa - Cô
* cất vào ngăn tủ *
hết
Hot

Comments

✧。ʙé ʟườɪɪɪ ෆ

✧。ʙé ʟườɪɪɪ ෆ

anh bạn bỏ tay ra đi, bẩn hết áo cj đẹp t 🙃

2025-07-18

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play