Cắc Cớ - Tình Kiếp Gian Nan
Nữ chính là Lương Minh Nguyệt - một tiểu thư phủ quốc công, con gái rượu của Lương Trường Lưu và mẹ Thiều Lam Yên. Trên nàng còn có 2 người anh trai là Lương Chi Vũ hơn nàng 5 tuổi và Lương Nguyên Khải hơn nàng 4 tuổi. Từ nhỏ đã được gia đình yêu thương cưng chiều hết mực.
Nam chính 1: Cố Thanh Phong - con trai Thái Uý Cố Lăng Trạch, tài giỏi, võ nghệ phi thường, thông minh xuất chúng, bằng tuổi anh trai nữ chính và đồng thời cũng là thanh mai trúc mã của cô.
Nam chính 2: Thái tử Tạ Đông Quân, sau lên ngôi hoàng đế. Mẹ là Dạ Dung đã qua đời sau khi sinh ra hắn. Nhờ vào năng lực của mình mà được phụ hoàng - Tạ Đức tin tưởng giao cho ngôi vị.
Nữ phụ: Tô Diệu Cảnh - cháu ngoại của Hoàng Thái Hậu. Đồng thời là con gái một quan thượng thư. Xinh đẹp, cao ngạo, mưu mô, độc ác.
Nữ phụ 2: Kiều Ngạ Tuyết - biểu muội của Lương Minh Nguyệt, mưu mô, gian xảo đẩy biểu tỷ của mình vào những sóng gió, gian truân.
Bên cạnh đó còn một số nhân vật phụ khác được xây dựng trong truyện.
Vương gia: Đệ đệ của hoàng đế - Tạ Thiên
Hoàng đế Dạ Bắc: Dạ Thành
1s nv phụ: Cố Lưu Niên, Kỳ Hoán, Tạ Dung Thành, Thẩm Dụ Chi.
T.T và rất rất nhiều cái tên khác cùng góp phần tạo lên một tác phẩm li kì, mọi người cùng đón đọc để biết rõ hơn nhé :3 tui không có nhớ hết-)). *Lời nhắn của con lười 🦥
Có một số đoạn sau khi viết tới chương 18 mình mới sửa đổi lại nên font chữ có hơi lệch chút xíu để những bạn đọc đọc từ trước có thể dễ nắm bắt phần sửa đổi. Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người đối với Lira. Yeuuu
Vào truyện nhóoooo….
...****************...
...Phần đầu:...
Năm Đinh Hợi.
Trong tiết trời đông buốt giá, một đứa trẻ được sinh ra đang khóc oe oe trong vòng tay ấm áp của mẫu thân và khuôn mặt không giấu được sự vui mừng của phụ thân.
“Chàng mau xem, là con trai, là con trai đó, thằng bé thật kháu khỉnh biết bao, khóc lớn thế này nhất định là một đứa trẻ mạnh mẽ.”
“Nàng nói đúng lắm, con trai của ta nhất định phải là người thông minh xuất chúng rồi.”
“Người đâu, mau chuẩn bị, ngày mốt phủ thái uý mở tiệc lớn.” - Cố Lăng Trạch không giấu được vui mừng tập hợp hết giai nhân trong phủ muốn mở tiệc mừng.
“Chàng định đặt tên con là gì?” - Tống Ngữ Yên nhẹ nhàng dỗ dành đứa nhỏ trong lòng mình cất tiếng hỏi phu quân.
Cố Lăng Trạch nhìn nàng và con đầy yêu thương khẽ nói: “Trước khi đứa nhỏ này chào đời ta từng nghĩ nếu là con gái sẽ gọi là Giai Kỳ, nếu là con trai sẽ gọi là Thanh Phong. Thanh Phong là mong muốn nó có thể như cơn gió tự do tự tại, trầm tĩnh nhưng mạnh mẽ, quyết đoán.”
“Thanh Phong sao? Một cái tên rất hay đó, còn mẹ chỉ mong con có thể lớn lên bình an, vui vẻ, khoẻ mạnh.”
...****************...
Năm Canh Dần.
Mùa mưa năm ấy, vào một đêm bão lớn, mưa gió xối xả như muốn đánh bay mọi thứ.
Trong một căn phòng nhỏ ở lãnh cung, một người phụ nữ đang gào lên những tiếng thét đau xé tim gan. Trong phòng chỉ còn một người hầu gái đang cố trấn an người sản phụ sắp sinh.
“Ngươi cố lên, chờ thêm chút nữa, thái y sắp tới rồi.”
Lúc bấy giờ, hoàng hậu đang lâm bồn, các thái y đã được điều tới cung chẳng còn ai quan tâm tới một nữ nhân nơi lãnh cung lạnh lẽo.
Ngày mưa hôm đó, có hai đứa trẻ được sinh ra.
Một đứa được chăm sóc cẩn thận, được vỗ về trong vòng tay ấm áp của mẫu thân nó, được nhận lời chúc phúc từ vội vàn người xung quanh, được đích thân vua cha ban tặng cho cái tên Tạ Thiệu Huy.
Đứa trẻ kia lại không được may mắn đến thế. Vì thời gian chờ quá lâu, nên khi hắn chào đời mẫu thân hắn lại vì mất máu quá nhiều mà chết. Bà chỉ kịp giao hắn lại cho người tỳ nữ bên cạnh mình và đặt cho hắn cái tên Đông Quân rồi vĩnh viễn biến mất.
...****************...
Năm Tân Mão.
Mùa xuân năm ấy, hoa trong vườn nở rộ, tiếng chim hót thánh thót trên những cành cây, phía xa xa bên sườn núi vọng lại tiếng nước suối chảy róc rách.
Trong một phủ quốc công nhỏ bé, một bé gái chào đời, bên cạnh là ánh mắt mong chờ háo hức của hai người anh trai mới 4,5 tuổi.
Phụ thân cô bé cũng mừng tới mắt phiếm hồng khi nhìn thấy con gái chào đời mà chạy tới ôm lấy phu nhân của mình.
“Vất vả cho nàng rồi!”
“Mẫu thân, tại sao muội muội lại xấu vậy chứ, nhỏ xíu xiu, còn khóc nhè nữa.” - Ca ca nhỏ lên tiếng.
Ca ca lớn đứng bên cạnh vừa nghe thấy thế liền thẳng tay cụng đầu đệ đệ mình một cái.
“Đệ nói gì vậy, muội muội của chúng ta là cô gái thông minh xinh đẹp lắm đó.”
“Nghịch tử mau đi ra ngoài!” - Phụ thân mặt tối xầm tưởng như muốn vung tay đánh cho hắn một cái nhưng thấy ánh mắt của phu nhân đành chưng hững đòn đánh trên không trung, chỉ là vẫn không kiềm chế được giận dữ mà đuổi thằng nhóc ra ngoài.
“Nguyên Khải à, muội muội của con còn nhỏ nên mới hay khóc, muội muội nhỏ xíu xiu nên mới cần một người anh mạnh mẽ như con bảo vệ, con không được nói muội muội xấu đã nhớ chưa?” - Mẫu thân nhẹ nhàng giảng giải.
Thằng bé phụng phịu bỏ ra ngoài.
“Nàng mau nghỉ ngơi đi, ta sẽ xử nó sau, mau đưa con bé ta phụ nàng bế.”
“Được.”
“Phụ thân, người định sẽ đặt tên cho muội ấy là gì ạ?” - Lương Chi Vũ nãy giờ yên lặng bỗng cất tiếng hỏi.
“Chi Vũ nhà ta thông minh như vậy, mau giúp mẫu thân và phụ thân nghĩ tên cho muội muội nhé!” - Thiều Lam Yên xoa đầu con trai mình cất lời.
“Vậy… gọi muội ấy là Minh Nguyệt được không ạ? Giống như ánh trăng tròn dịu dàng, tươi sáng, nhẹ nhàng, khó lòng với tới.” - Chi Vũ ra dáng ông cụ non xoa cằm suy nghĩ một chút rồi lên tiếng.
“Minh Nguyệt, một cái tên rất đẹp, vậy thì từ giờ bảo bối của nhà chúng ta là Minh Nguyệt.” - Lương Trường Lưu đầy trìu mến nhìn con gái nhỏ trong tay gật đầu tán thành.
...****************...
Những đứa trẻ với những cuộc đời khác nhau đã ra đời như thế.
Rồi đây duyên phận đưa đẩy sẽ khiến chúng đi trên những con đường nào?
Số phận mỗi người sẽ đi về đâu?
Không ai có thể trả lời cho câu hỏi ấy, chỉ có thể nhờ thời gian trả lời thay chúng ta.
Updated 22 Episodes
Comments
Bà chúa đóm 🐝 💡
Mở đầu truyện tác giả này lúc nào cũng thấy khổ khổ là sao nhỉ:()
2025-07-25
1
Crishan Trần
Cố khóc to/Facepalm/
2025-08-25
1
Thanh Dao
Linh cảm thường mà nu9 đc gđ yêu thương thì về sau sẽ bị ngược =))
2025-07-17
0