Sau khi trở về từ khu chợ Tân thị, Trần công tử hằm hằm bước vào đại môn phủ Trần. Bụi bặm còn chưa phủi khỏi áo bào, hắn đã ném mạnh chiếc roi ngựa lên giá gỗ rồi ngồi phịch xuống sập gụ ở tiền sảnh.
Quản sự họ Phùng
(khom người)
Nhị công tử đã hồi phủ. Bẩm, vừa rồi công tử Nguyễn Quang Anh có ghé qua, hiện đang ở khu tập luyện bắn cung.
Trần Đăng Dương (Trần công tử)
(mắt ánh lên một tia khinh khỉnh nhưng mau chóng giấu đi)
Hắn lại rảnh rỗi thế sao... Được rồi, ta đến đó.
Sân bắn cung - sau nhà Trần phủ
Tiếng dây cung bật lách cách vang vọng trong sân gạch rộng. Nguyễn công tử, áo bào nâu gọn gàng, đang giương cung nhắm thẳng vào bia gỗ xa gần hai mươi trượng.
Trần công tử bước tới, nắng xế chiếu lên vạt áo choàng thêu rồng vàng kim.
Nguyễn Quang Anh (Nguyễn công tử)
(bắn “phập” một mũi tên trúng tâm, rồi cười cợt khi quay lại)
Ồ, Dương huynh về rồi sao? Ta nghe nói huynh sáng nay suýt bị một tên bán thuốc làm cho ngựa hoảng vía giữa chợ.
Nguyễn Quang Anh (Nguyễn công tử)
Thật khó tin a, Trần Đăng Dương lại để mất phong độ ở nơi chốn phàm tục như thế.
Trần Đăng Dương (Trần công tử)
(mặt lạnh đi, giọng trầm xuống)
Ngươi đến phủ ta để bắn cung hay để xỉa xói?
Nguyễn Quang Anh (Nguyễn công tử)
(cười) Vậy để ta xem Dương huynh đây làm gì?
Nguyễn Quang Anh (Nguyễn công tử)
(bước tới đưa cung cho Dương):
Thế để ta xem, liệu có bắn trúng bia như bắn trúng lòng người không.
Dương cầm cung, giương dây, ánh mắt hẹp lại như chỉ còn đường tên. Mũi tên vút đi, xé gió găm giữa hồng tâm. Nhưng sau tiếng “phập” vang lên, gương mặt hắn vẫn không dịu xuống.
Lát sau hai bóng áo dài từ xa bước đến
Trần Đại công tử, nét mặt ôn hòa như thường, bên cạnh là Đỗ công tử, tay cầm trái lê đang gặm dở, mắt còn lim dim buồn ngủ.
Trần Minh Hiếu (Trần Đại công tử)
Ta nghe Quang Anh bảo có chuyện hay ngoài chợ, sao không kể cho ta nghe, Dương?
Đỗ Hải Đăng (Đỗ công tử)
(nhai nhồm nhoàm) Phải đó... nghe nói có kẻ bán thuốc dám cãi nhau với công tử phủ Trần... không phải Dương huynh đấy chứ?
Trần Đăng Dương (Trần công tử)
(nét mặt tối sầm, buông một câu)
Chỉ là một tên bán thuốc rách rưới. Nhưng gan lớn, nói chuyện như thể hắn mới là chủ đất chợ.
Nguyễn Quang Anh (Nguyễn công tử)
(cười khẩy)
Vậy mới khiến Dương huynh đây để bụng đến tận lúc này.
Comments
ve x jerry_muzik
người đầu like lun nhaaaa
2025-07-18
1