[Nguyên Văn] Anh Trai Nuôi Bất Đắc Dĩ

[Nguyên Văn] Anh Trai Nuôi Bất Đắc Dĩ

[1]

23:24
Trương Quế Nguyên loạng choạng bước vào nhà. Trên người vương mùi rượu rất nồng.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
//Choáng nhẹ//
Hắn cởi chiếc áo khoác ngoài ném phăng lên ghế sofa rồi ngồi phịch xuống nghỉ ngơi.
Dương Bác Văn từ trên lầu bước nhẹ xuống, mặc bộ đồ ngủ họa tiết cừu trắng mềm mại, trông rất dễ thương. Tóc hơi rối sau khi vừa tỉnh giấc. Mắt lờ đờ vì còn mơ màng chưa tỉnh giấc hẳng.
Em nhìn thấy hắn đang ngồi trên sofa, gương mặt hắn lộ rõ sự mệt mỏi.
Em đi ra ngoài phòng khách định bật đèn lên nhưng nghĩ lại sợ hắn chói mắt nên thôi.
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Anh về rồi ạ? //giọng sữa//
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Ừm //day day thái dương//
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Uống có hơi nhiều nên giờ hơi đau đầu
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em pha cho anh ly nước chanh giải rượu
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Không cần đâu
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Mà khuya rồi sao em không ngủ?
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em khát nước nên xuống uống ạ
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Không phải tôi luôn để cho em một cốc nước cạnh giường sao?
Hắn biết em thường khát nước lúc ngủ nên lúc nào trước khi ngủ cũng chuẩn bị sẵn cho em một cốc nước cạnh giường.
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Lúc nãy em lỡ tay làm vỡ cốc rồi ạ //bối rối//
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
//Nhíu mày// Có bị thương không?
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Dạ không đâu ạ //xua xua tay nhỏ//
Nhận được câu trả lời từ em hắn đứng dậy tiến lại gần em xem xét.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
//Cầm tay cậu// Như này mà bảo không có à?
Lòng bàn tay trái của em có một vết xước nhỏ do bị mảnh thủy tinh cứa vào. Mặc dù nó không sâu nhưng nó kéo dài hết lòng bàn tay của em. Chỉ cần cử động nhẹ thôi cũng đau rồi.
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
E-em... //rút tay lại//
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
//Bắt lấy//
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Ai dạy em nói dối //gằn giọng//
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em chỉ là không muốn anh lo lắng thôi ạ //lắp bắp//
Trương Quế Nguyên không nói gì thêm. Chỉ siết nhẹ tay em, chậm rãi kéo em ngồi xuống sofa rồi quay người đi bật đèn. Hắn lục tủ tìm hộp y tế, sau đó quay lại ngồi cạnh em lấy ra lọ thuốc bôi và thuốc sát trùng.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Đưa tay đây
Giọng hắn không còn gắt gỏng, chỉ còn sự nghiêm túc dịu dàng xen lẫn mệt mỏi.
Dương Bác Văn khẽ đưa tay ra, lòng bàn tay ngửa lên. Hắn im lặng lấy dụng cụ sát trùng vết thương cho em một cách nhẹ nhàng.
Khi chất sát trùng chạm vào da, em khẽ rùng mình.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Đau? //ngước nhìn em//
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Không... không ạ
Em nói nhỏ, nhưng đôi vai khẽ run khiến lời nói càng thêm thiếu thuyết phục.
Quế Nguyên cuối xuống tiếp tục bôi thuốc vào vết thương, hắn chăm chú xử lý từng bước một. Động tác thuần thục nhẹ nhàng nhưng rất cẩn thận. Như thể hắn sợ chỉ cần sơ xuất một chút sẽ làm em đau thêm.
Bôi thuốc vào vết thương cho em xong hắn nhẹ giọng nhắc nhở.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Mấy ngày tiếp theo đừng chạm tay vào nước
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Vâng ạ
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Cũng đừng cử động mạnh
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Cẩn thận miệng vết thương bị hở
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em biết rồi //gật gật đầu//
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Lần sau không được giấu tôi mấy chuyện này
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Nếu để tôi biết được thì hậu quả em tự chịu
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em nhớ lời anh dạy bảo ạ
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
//Xoa đầu cậu// Từ giờ cấm em động vào mảnh vỡ thủy tinh
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Dạ
_
Cửa phòng em mở ra, mọi thứ vẫn nguyên vẹn ngoại trừ vài mảnh thủy tinh vỡ còn sót lại dưới sàn. Trương Quế Nguyên bước vào trước, liếc qua hiện trường rồi quay sang nhìn em.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Em định để nguyên như vậy rồi đi ngủ à? //trầm giọng//
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em tính để sáng mai dọn //cụp mắt//
Hắn không nói gì thêm nhẹ nhàng nhấc bổng em lên đi lại đặt xuống giường.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Ngồi yên đấy, tôi dọn
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Để em dọn là được rồi, anh-
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Lời tôi nói lúc nãy em không nhớ?
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Em nhớ ạ
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Vậy thì ngoan ngoãn ngồi im đấy
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
//Khẽ gật đầu//
Trương Quế Nguyên cẩn thận gom từng mảnh vụn thủy tinh bằng khăn, thu dọn sạch sẽ.
Xong xuôi hắn tiến lại ngồi cạnh em, cầm tay em xem xét vết thương một lần nữa.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
//Thổi vết thương cho cậu//
Hơi thở anh thoảng qua làn da em, lành lạnh. Em ngây ngẩn nhìn người trước mặt.
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
*Anh ấy dịu dàng như này thật tốt😾*
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
*Lúc nào cũng trưng cái bộ mặt lạnh lẽo đó nói chuyện với mình*
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
*Làm tim mình muốn nhảy ra ngoài*
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Em thấy đỡ đau hơn không?
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
À dạ đỡ hơn nhiều rồi
Một khoảng lặng nhẹ nhàng bao trùm căn phòng. Chỉ còn tiếng đồng hồ treo tường tích tắc, cùng ánh trăng xuyên qua rèm cửa vẽ một vệt sáng mờ ảo trên sàn.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Em ngủ đi
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Dạ
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Nhưng em không ngủ được
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Nằm xuống nhắm mắt vào
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Tôi ở lại đến khi em ngủ
Dương Bác Văn_Alpha
Dương Bác Văn_Alpha
Anh không buồn ngủ ạ?
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Không, tôi chờ em ngủ trước đã
Dương Bác Văn nằm xuống giường khẽ kéo chăn, nhích lại gần bên hắn một chút. Không chạm vào nhau, nhưng đủ để cảm thấy an toàn.
Chưa đầy mười phút, tiếng thở đều đều đã vang lên thật nhẹ. Dương Bác Văn đã thiếp đi trong lúc nào không hay.
Trương Quế Nguyên nhìn em một lúc lâu, ánh mắt vốn điềm tĩnh bỗng dịu lại như nước. Hắn rời khỏi giường nhẹ tay kéo chăn đắp cho em.
Trương Quế Nguyên_Enigma
Trương Quế Nguyên_Enigma
Ngủ ngoan //chạm vào sợi tóc của cậu//
Hắn sải chân bước đến cửa, trước khi rời đi vẫn quay đầu nhìn lại một lần — nơi bóng dáng bé nhỏ kia đang yên giấc.
Cửa phòng em khép lại trong sự tĩnh lặng của màn đêm.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play