[HyTrí] Quay Về Thời Thanh Xuân.
Chap 3
Tiết Văn thứ hai trong ngày cô giáo bước vào với tà áo dài tím nhạt, tay cầm sấp giấy in nhăn nheo.
Nhân Vật Phụ
Cô giáo : Các em làm một bài viết ngắn, tự giới thiệu bản thân. Không cần quá dài, chỉ cần viết thật lòng
Tôi cầm bút. Tim chợt khựng.
Trí Ân Hàm
Viết thật lòng..?
Lòng tôi hiện tại… là của một người ba mươi tuổi vừa quay lại một thời mười sáu còn dang dở.
Trên giấy, tôi bắt đầu nắn nót:
“Tôi tên là Bảo Uyên. Tôi thích yên tĩnh, thích ngồi gần cửa sổ và nghe tiếng mưa.”
“Tôi không mong mình nổi bật, chỉ mong sống không thẹn với điều mình tin.”
“Tôi đã từng sợ rất nhiều thứ. Nhưng giờ đây, tôi chỉ sợ… bỏ lỡ lại một lần nữa.”
Viết đến đó, tôi dừng lại.
Chữ trên giấy mềm mại như gió, mà mắt tôi cay xè
Lã Chính Hy
Ê Tiểu Trí , tên đẹp ha
Tôi quay sang, thì thấy Minh đang nghiêng đầu nhìn sang vở tôi, cười cười.
Trí Ân Hàm
Cảm ơn //Tôi mím môi, gật nhẹ//
Lã Chính Hy
Cậu biết viết văn kiểu gì mà già dữ vậy?//nói nhỏ, giọng đùa//
Trí Ân Hàm
Tại mình… hay nghĩ hơi nhiều // cười nhẹ //
Tiết học trôi chậm. Nhưng tôi không khó chịu. Tôi thích cảm giác cũ kỹ này. Cả việc nghe phấn kêu trên bảng, nghe cô hỏi mà cả lớp im ru, rồi bất ngờ một tiếng “Dạ!” vang lên từ đâu đó. Đến cả sự im lặng của bạn kế bên cũng mang màu thân quen.
Tôi thu dọn sách vở, đang định đi thì có tiếng gọi lại.
Chu Ánh Thần
Ê Tiểu Trí ,đi trà sữa không?
Là Ánh Thần cậu ngồi bàn đầu. Cả nhóm bạn ríu rít vẫy tay.
Nhân Vật Phụ
4 : Đi đi, mở đầu năm học đó. Lớp tụi mình dễ thương lắm, đi một lần rồi ghiền luôn!
Tôi lưỡng lự một chút, rồi khẽ gật đầu.
Trên đường ra cổng, Minh đạp xe ngang qua. Cậu quay đầu lại nhìn tôi.
Lã Chính Hy
Cậu cũng đi à?
Trí Ân Hàm
Ừ, thử cho biết // cười nhẹ //
Quán trà sữa nhỏ nằm gần trường – bàn ghế nhựa, quạt xoay kẽo kẹt, mùi thạch, tiếng nói cười… như cả trời thanh xuân ập về.
Tôi ngồi ở góc bàn, nghe tụi bạn kể đủ thứ: idol mới, TikTok trend, thầy chủ nhiệm khó hay dễ, bà bán xôi hay quên bỏ chả lụa…
Tôi cười, góp chuyện, nhưng trong đầu vẫn thỉnh thoảng lạc đi đâu đó.
Hu ngồi đối diện tôi. Cậu đang uống trà sữa mà tay nghịch ống hút, mắt dán vào một vệt nắng hắt qua tán cây.
Tôi nhìn cậu một lần nữa như thể để chắc chắn rằng cậu thật sự đang ở đây. Ở lại. Và bắt đầu lại cùng tôi.
Tôi ngước lên. Cậu gọi tên tôi không vì lý do gì. Chỉ là gọi.
Trí Ân Hàm
Hy không nói gì ngay. Rồi cậu mỉm cười
Chu Ánh Thần
Tự nhiên thấy tên cậu hay quá. Gọi nghe… giống gì đó nhẹ nhàng // cười nhẹ //
Trí Ân Hàm
Chắc tại người gọi đó//mắt không rời ánh chiều ngoài quán//
Comments
𝙏𝙉.
cái chỗ bảo uyên khúc ni tôi ghi nhầm tên tôi á
2025-07-19
0