[ Lichaeng-futa ] Tổng Tài Nhà Bên
Em là người nhặt Snow
Lalisa Manobal - cô
Mau chia nhau ra tìm dù có lật tung khu này cũng phải tìm cho bằng được * lạnh *
Lisa Manoban – 24 tuổi, Tổng giám đốc điều hành một tập đoàn truyền thông lớn tên LLM. Ba mẹ Lisa đã mất từ khi cô còn nhỏ, trong một vụ tai nạn máy bay trên đường công tác. Lisa được ông nội nuôi lớn – cũng là người sáng lập tập đoàn LLM.Sau khi ông qua đời, Lisa kế thừa công ty khi mới 22 tuổi. Cuộc sống của cô từ nhỏ đã là cô độc, kỷ luật, trưởng thành sớm. Lạnh lùng, ít nói, kín tiếng đến mức ngay cả trợ lý cũng không dám hỏi chuyện riêng. Vì muốn trốn khỏi sự ồn ào và phiền phức của truyền thông Lisa chuyển về sống ẩn ở 1 khu ngoại ô – chỉ có vệ sĩ và con mèo trắng làm bạn và 1 vài người bạn thân hay lui tới
Lalisa Manobal - cô
* chân vắt chéo tay cầm cốc trà mắt nhìn vô định *
Lisa ngồi lặng trên ban công tầng hai. Cốc trà nguội lạnh trên bàn. Vòng tay trống rỗng chú mèo tên Snow của cô không còn ở đây
Cô đã sai trợ lý tìm khắp sân. Gọi tên nó trong từng bụi cây. Không tiếng trả lời.Snow không bao giờ bỏ đi xa — trừ khi nó tìm được một chỗ mà nó thấy… an toàn hơn.
Tôm ( trợ lí cô )
chúng tôi đã cho tìm khắp các ngóc ngách trong khu phố nhưng vẫn không tìm thấy thưa tổng giám đốc * đứng kế bên nói *
Lalisa Manobal - cô
tiếp tục tìm kiếm * tức giận *
Tôm ( trợ lí cô )
Vâng * rời đi *
Park Chaeyoung - nàng
* đi ngang biệt thự nhà cô *
Park Chaeyoung – 18 tuổi, học sinh lớp 12, sống cùng bà ngoại trong căn nhà mà ba mẹ nàng để lại, Chaeyoung mồ côi mẹ từ khi 6 tuổi, ba là lính cứu hỏa, hi sinh khi cô 11 tuổi.. Tính cách trầm lặng, lễ phép, sống nội tâm, hiền lành nhưng không ngu ngơ, tinh tế và tự trọng, vừa học, vừa chăm bà, vừa tự làm mọi việc. Có 1 vài người bạn chất lượng
Chaeyoung đi ngang nhà cô thì ánh mắt vô tình lướt ngang ban công tầng 2 nhà cô và thấy bóng dáng của cô. Đó là người phụ nữ ở biệt thự kế bên — nơi mới chuyển về cách đây một tuần. Vẫn là bộ vest đen thẳng thớm, mái tóc ngắn gọn gàng, ánh mắt lạnh đến mức khiến người khác vô thức né tránh. Họ nói chị ta là doanh nhân, hay gì đó to lớn lắm. Nhưng với Chaeyoung, đó chỉ là... "người lạ ở ban công" mỗi sáng nàng nhìn thấy khi đi học
Nhưng nàng cũng không quan tâm lắm mà rẻ vào cổng nhà mình
Park Chaeyoung - nàng
bà ơi con về rồi
Bà ngoại
Về rồi đó hả con * tưới cây *
Bà ngoại Chaeyoung, 76 tuổi bà lên sống với nàng từ khi ba nàng mất. Tính cách yêu thương nàng và hay về quê thăm con cháu vì bà còn con cháu ở dưới Buyeo nhưng bà vẫn chọn lên Seoul xô bồ này để sống và chăn sóc nàng
Park Chaeyoung - nàng
vâng, bà sao không để con về làm cho * đi tới phụ bà *
Bà ngoại
Con đi học về còn đi làm mấy việc nhẹ này cứ để bà làm * mỉm cười *
Lalisa Manobal - cô
* nhìn vào sân của nhà nàng *
Do nhà nàng và cô sát nhau chỉ cách bởi 1 cái hàng rào lớn cho nên ở trên cao vẫn có thể nhìn thấy sân của nhau
Nhưng cô rất nhanh đã quay đi chẳng mấy để tâm
Park Chaeyoung - nàng
Bà à sao cô ấy hôm nay lại ngồi đó nhỉ
Bà ngoại
Sao vậy con * nhìn lên cô rồi nhìn sang nàng *
Park Chaeyoung - nàng
Bởi vì bình thường con chỉ thấy cô ấy ngồi đó vào buổi sáng
Bà ngoại
Chắc hôm nay họ rảnh nên ngồi đó hóng mát
Park Chaeyoung - nàng
Hùm...thôi con vào nhà nấu cơm bà tưới cây xong vào nhà nhé trời bắt đầu gió rồi
Bà ngoại
Bà biết rồi * cười *
Tối hôm đó sau khi 2 bà cháu ăn tối xong thì nàng lên phòng tắm và bà nàng ngồi phòng khách xem tivi
Bà ngoại
* ngồi sofa xem tin tức *
Park Chaeyoung - nàng
* trên lầu đi xuống * bà vừa mua mèo à
Park Chaeyoung - nàng
Con thấy nó nằm bên chậu cây ở ban công phòng con
Bà ngoại
Không bà không mua, có khi là mèo hoang đấy * nhìn con mèo trắng trên tay nàng *
Park Chaeyoung - nàng
Mèo hoang mà đẹp thế này, có khi là mèo của ai đi lạc đấy ạ
Park Chaeyoung - nàng
để con đi hỏi xem có ai mất mèo không
Bà ngoại
Trời cũng tối rồi con, để sáng mai hẳn đi dù gì ngày mai cũng chủ nhật mọi người sẽ ở nhà nhiều hơn
Park Chaeyoung - nàng
Cũng đúng vậy để con cho nó ăn chút gì đó
Bà ngoại
Bà lên nghỉ, con lấy đồ cho nó ăn xong rồi cũng nghỉ sớm nhé
Park Chaeyoung - nàng
vâng ạ
Lalisa Manobal - cô
Vẫn chưa tìm được sao * lạnh *
Tôm ( trợ lí cô )
Vâng nhưng tổng giám đốc yên tâm tôi đã cho vệ sĩ canh ở mọi nơi chỉ cần Snow xuất hiện lập tức mang về cho cô
Lalisa Manobal - cô
Ừ, tìm lâu cũng được nhưng nhất định phải tìm ra * lạnh *
Tôm ( trợ lí cô )
vâng, xin phép tổng giám đốc * rời đi *
Tối hôm đó 1 người mất ngủ vì mất đi chú mèo yêu quý và 1 người ngủ vô cùng ngon bên chú mèo đi lạc với bộ lông ấm áp
Snow đã mất tích từ hồi chiều hôm qua đến bây giờ khiến cô không có tâm trí đâu mà làm việc, đây là lần đầu tiên sau ngần ấy năm cô cảm thấy lo
Park Chaeyoung - nàng
* bế chú mèo ra bên ban công *
Park Chaeyoung - nàng
không biết chủ mày là ai nữa, mày đợi tao làm xong bài tập ngày mai sẽ đi tìm chủ cho mày nhá * vuốt ve chú mèo *
Snow
Meo * ngoắc đuôi trong vòng tay nàng *
Park Chaeyoung - nàng
Ngoan quá
Lalisa Manobal - cô
* nhìn sang ban công phòng nàng *
Do nhà của cô lớn hơn nên phòng cô có 2 ban công 1 là đằng trước 2 là bên hông phòng ( giống chữ L ngược vậy á )
cô sau khi nghe được tiếng mèo kêu thì đi qua bên hướng ban công phòng đối diện ban công phòng nàng
Lalisa Manobal - cô
* Thấy Snow *
Lalisa Manobal - cô
" tại sao nó lại ở đó "
Lalisa Manobal - cô
" cô gái đó là ai đã làm gì mà Snow lại ngoan ngoãn như vậy "
Lalisa Manobal - cô
* nhíu mài *
Lalisa Manobal - cô
* đi vào phòng gọi điện thoại *
Lalisa Manobal - cô
📱: không cần tìm nữa, tôi muốn biết số điện thoại của cô cái nhà kế bên
Tôm ( trợ lí cô )
📱: Tổng giám đốc tìm ra rồi ạ
Lalisa Manobal - cô
📱: Ừ mau nhắn số cô gái đó cho tôi
Tôm ( trợ lí cô )
📱: vâng tôi sẽ tìm ngay
Tôm ( trợ lí cô )
💬 đây là số của cô gái kế bên nhà 0xxxxxxxxx
còn đây là của bà cô ấy 0xxxxxxxxx
Park Chaeyoung - nàng
* cầm điện thoại lên + vuốt ve Snow *
Park Chaeyoung - nàng
Số lạ
Park Chaeyoung - nàng
* bắt máy *
Park Chaeyoung - nàng
📱: alo cho hỏi ai vậy ạ
Lalisa Manobal - cô
📱: tôi là hàng xóm của em
Lalisa Manobal - cô
📱: con mèo trắng ở nhà em
Park Chaeyoung - nàng
📱: ơ...ý chị là con mèo trắng tinh như cục bột
Lalisa Manobal - cô
📱: phải, mất từ chiều hôm qua
Park Chaeyoung - nàng
📱: à vâng...nó đi lạc vào nhà em trốn ở bụi cây ban công phòng em. Em xin lỗi, em định làm 1 vài việc xong sẽ mang nó đi tìm chủ
Lalisa Manobal - cô
📱: không sao tôi thấy nó ngủ trong lòng em có vẻ được chăm khá kỹ
Park Chaeyoung - nàng
📱: chị thấy ạ, vậy chị cho em biết chị ở nhà nào ở khu này em sẽ mang nó đến cho chị
Lalisa Manobal - cô
📱: cảm ơn nhưng cứ để đó tôi sẽ tới lấy
Park Chaeyoung - nàng
📱: vâng...nhưng em xin lỗi em không cố ý giữ nó đâu
Lalisa Manobal - cô
📱: tôi biết
Lalisa Manobal - cô
📱: tôi đang ở trước cổng nhà em
Park Chaeyoung - nàng
📱: vâng em sẽ ra ngay
Park Chaeyoung - nàng
* bế Snow lên *
Park Chaeyoung - nàng
chào chị, chị là chủ của chú mèo này ạ * nhìn cô *
Park Chaeyoung - nàng
" là cô gái nhà kế bên "
Lalisa Manobal - cô
Ừ tôi là chủ của Snow
Park Chaeyoung - nàng
Nó tên Snow ạ * nhìn chú mèo trên tay mình *
Park Chaeyoung - nàng
Em trả lại chị ạ * đưa Snow cho cô *
Lalisa Manobal - cô
Cảm ơn * bế Snow *
Lalisa Manobal - cô
Em có thể cho tôi xin địa chỉ liên hệ không khi rảnh sẽ mời em đi ăn để cảm ơn em đã giúp tôi giữ Snow
Park Chaeyoung - nàng
aaa không cần đâu ạ em chỉ làm việc cần làm ạ * xua tay *
Lalisa Manobal - cô
tôi không muốn nhắc lại lần 2 * đưa điện thoại cho nàng *
Park Chaeyoung - nàng
Vâng ...* rụt rè *
Lalisa Manobal - cô
em tên gì để tôi lưu * nhìn nàng *
Park Chaeyoung - nàng
à dạ em tên Chaeyoung
Park Chaeyoung - nàng
Còn chị * e dè *
Lalisa Manobal - cô
Cảm ơn em 1 lần nữa
Park Chaeyoung - nàng
Không có gì ạ * cười *
Lalisa Manobal - cô
* gật đầu rồi bế Snow đi *
Park Chaeyoung - nàng
" cô ấy lạnh lùng nhỉ ... mà kệ đi con mèo đáng yêu là được "
Comments