Giữa Chúng Mình Là Nắng Và Gió [Rhygav][Rhyder × Negav]
Chương 1: Va Chạm
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
he sờ lô
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
Sau những giây suy nghĩ toi quyết định viết trước một bộ Rhygav nữa
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
Vì toii soạn nó xong ròii
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
Còn Allgav toi đang lấy thêm ý tưởng🤧
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
Trong bộ này toi sẽ tập trung vào nhân vật chính theo ý mọi người đã góp ý
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
Mongg sẽ không nhàm chánnn🤧
Sân trường Đại học Quốc Gia vào sáng thứ Hai đầu tuần rực rỡ trong nắng đầu thu.
Cờ bay phấp phới, bảng chào mừng đỏ chói treo ngay cổng chính.
Tân sinh viên nườm nượp bước vào, mỗi người đều mang theo hy vọng và những giấc mơ riêng.
Trong số đó, có một chàng trai tóc nâu mềm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, môi hồng chúm chím
Cậu ôm cặp hồ sơ to tướng trước ngực, đôi mắt sáng ánh lên vẻ háo hức.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
"Trường đại học mơ ước… cuối cùng cũng tới rồiii"
Cậu nghĩ thầm, khẽ mỉm cười.
Với thành tích học tập xuất sắc, Thành An vừa nhận học bổng toàn phần vào trường – điều mà chính cậu cũng không ngờ tới.
Nhà cậu không giàu, nhưng ba mẹ luôn ủng hộ con trai đi theo con đường học vấn bằng tất cả tình thương và nỗ lực.
Với cậu, ngôi trường này chính là “cơ hội đổi đời”.
Cậu bước tới khu vực đăng ký tân sinh viên, vui vẻ cám ơn từng anh chị hướng dẫn, xếp hàng đầy kiên nhẫn.
Tất cả đều diễn ra suôn sẻ… cho đến khi cậu quay lưng rời bàn tiếp nhận, tay vẫn ôm cặp hồ sơ.
Cả đống giấy tờ trong tay cậu văng tung tóe.
Lực va chạm mạnh khiến cậu lùi lại một bước.
Cậu ngẩng đầu lên, hơi lúng túng.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
A… xin lỗi
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Mình không để ý…
Thành An cúi đầu nhặt giấy tờ.
Một tiếng lạnh băng vang lên phía trước:
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Không có mắt à?
Nguyễn Quang Anh – gương mặt hoàn hảo như tượng tạc, đôi mắt đen lạnh lùng đầy sát khí.
Mái tóc cắt gọn, sơ mi trắng sơ vin chỉn chu, ánh nhìn kiêu ngạo như thể tất cả mọi thứ dưới chân hắn đều thấp hèn.
Không ai cần giới thiệu, vì danh tiếng hắn đã đi trước – trùm lạnh lùng số 1 khoa Kinh tế.
Đứa con trai “bất khả xâm phạm” trong mọi truyền thuyết học đường.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Mình...mình xin lỗi…
An khẽ lặp lại, hơi lùi về sau.
Nhưng chưa kịp bước đi, một bàn tay thô ráp tóm chặt lấy cổ tay cậu.
Cậu giật mình, cảm giác đau rát nơi cổ tay lan lên tận vai.
Hắn cứ siết tay cậu như thế, ánh mắt không rời khuôn mặt lúng túng đang dần hoe đỏ vì đau.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Tôi… tôi đã xin lỗi rồi mà anh làm gì vậy…
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Buông ra đi đau quá..
Giọng An run run, mắt long lanh như sắp khóc.
Nhưng cậu cắn môi, không để giọt nước nào rơi xuống.
Bất chợt, Quang Anh cười khẩy.
Một nụ cười nhếch mép đầy giễu cợt:
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Mày nghĩ xin lỗi là xong?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ha..cứ đợi đó đi.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Mày chưa yên với tao đâu.
Rồi hắn buông tay ra, bước đi lạnh lùng như thể chẳng có gì vừa xảy ra.
Thành An đứng đó, tay vẫn còn đau rát, giấy tờ rơi bừa trên mặt đất.
Trái tim cậu đập thình thịch – không phải vì rung động, mà là vì… sợ.
Chưa bao giờ cậu gặp một người đáng sợ như vậy.
Phía xa, vài sinh viên đi ngang rì rầm:
???
Hình như Quang Anh vừa tóm ai kìa?
???
Chết rồi, thằng đó xui tận mạng rồi…
???
Xui thật đó vừa mới nhập học thôi mà
Trong khi đó, ở phía đối diện sân trường…
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Mắt muốn khóc, nhưng vẫn không khóc.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Can đảm ghê đó.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Để xem… mày chịu được tao tới bao lâu.
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 đ𝖊̣𝖕 traii💗
Ổn hong mọi người:]]]
Comments
Tâm My
Kh chán đâu bà ui thik rhygav and fic cùa bà dữ lắm
2025-07-19
0