[ Blue Lock | AllNagi ] The Lazy Genius
Bản nháp
Author
[ Blue Lock | AllNagi ] The Lazy Genius
Một tuần sau, Sae lại có một trận đấu giao hữu nhỏ giữa các lớp trên sân trường
Nagi – như thường lệ – bị Rin rủ rê kéo đi xem.
Rin Itoshi
Lần này đừng ngủ nữa /nói khi hai đứa ngồi xuống bên rìa sân/
Rin Itoshi
Anh tớ hôm nay đá với tụi lớp 3 á. Căng lắm
Nagi Seishiro
Ừ
/ lười biếng gật đầu, tay vẽ hình xoắn ốc xuống cát bằng một cọng cỏ/
Trận đấu diễn ra căng thẳng.
Sae di chuyển như thể không thuộc về cái cấp độ “sân trường” này, dễ dàng dẫn bóng qua từng đối thủ.
Nhưng đội bạn thủ chắc, tỷ số vẫn là 1-1.
Một cú sút mạnh từ sân đội bạn bị chắn lại bởi hậu vệ đội Sae.
Bóng bật ra — bay lên không — rồi xoáy về phía bên ngoài đường biên… đúng ngay chỗ Nagi đang ngồi.
Rin – dù không phải là người hay chơi bóng – lại bất ngờ ghi bàn.
Nagi Seishiro
/đi đến chỗ Rin/
Rin Itoshi
Nagi! Tớ ghi bàn kìa!!
Nagi Seishiro
Tôi thấy rồi.
Nagi Seishiro
Trông cũng… vui.
Nagi Seishiro
Nhưng cú ngã đó chắc đau hơn là cú sút
Rin Itoshi
/Phồng má/
Không phải cú ngã! Là cú sút của tớ đấy!!
Nagi Seishiro
/Nhún vai, nhìn thẳng vào mắt Rin/
Nagi Seishiro
Vậy nếu cậu có thể sút như thế một lần nữa, tôi sẽ tin
Từ hôm đó trở đi, Sae thường xuyên mang theo hai trái bóng thay vì một.
Một cho cậu…
…và một cho hai đứa nhỏ tóc xanh và trắng cứ kéo nhau chạy loanh quanh làm “biến số kỳ lạ” trên sân tập.
Và những năm tiếp theo Rin chạy cùng với Sae trên sân bóng, còn Nagi thì luôn ngồi ở ngoài sân dõi theo
Sae Itoshi
Chạy theo anh nữa đi, Rin.
Sae Itoshi
Cúi thấp người hơn
Sae Itoshi
Dùng chân trái đi, sao em cứ né nó thế?
Rin chẳng bao giờ bực.
Chỉ cần Sae còn chơi với mình, cậu có thể chạy bao nhiêu vòng cũng được.
Còn Nagi?
Cậu vẫn vậy — cái người tóc trắng ngồi dưới gốc cây, với một que kẹo trong miệng và đôi mắt lim dim dõi theo trái bóng.
Nhưng chỉ có Nagi để ý:
Cái cách Rin nhìn Sae sau mỗi lần ghi bàn.
Cái cách Rin mím môi khi bị Sae nhắc lỗi.
Cái cách Rin cười dù cả người phủ đầy đất.
Nagi thấy hết.
Cậu thấy rõ hơn bất cứ ai.
Mỗi năm trôi qua, Sae càng sút mạnh hơn.
Rin cũng càng chạy nhanh hơn.
Và Nagi vẫn ngồi đó, lớn lên trong cái bóng của hai người đang rực cháy trước mắt mình
Cho đến buổi chiều không thể lặp lại đấy
Nagi cùng hai anh em nhà Itoshi ngồi bên lan can biển Kanagawa, trong buổi chiều trước ngày Sae sang Tây Ban Nha.
Gió biển thổi rối mái tóc trắng của Nagi. Cậu ngồi vắt chân lên lan can thấp, một tay cầm thanh kem đã chảy gần hết, mắt lim dim nhìn mặt biển trải dài như vô tận. Bên cạnh, Rin ngồi gọn gàng, lưng thẳng, hai bàn tay siết chặt giữa lòng. Sae đứng dựa lưng vào cột đèn phía sau, khoanh tay, mắt cũng nhìn về phương xa.
Không ai nói gì. Chỉ có tiếng sóng, tiếng hải âu kêu xa xa, và mùi nắng cuối hè phảng phất trên áo ba người.
Sae Itoshi
Ngày mai anh sẽ đi Tây Ban Nha
Sae Itoshi
Anh sẽ chơi cho đội trẻ CLB số 1 thế giới
Nagi Seishiro
Vậy là không còn ai đá bóng ở sân cũ nữa hả?
Rin Itoshi
/Quay sang nhìn cậu, ánh mắt ngạc nhiên/
Không phải vì câu hỏi — mà vì ngữ điệu Nagi mang, như thể thực sự... buồn.
Sae Itoshi
Cậu vẫn nhớ cái sân đó à, Nagi?
Nagi Seishiro
Tớ ngồi coi hai người tập suốt mà
Một thoáng im lặng nữa. Rồi Sae nhìn xuống đứa con trai tóc trắng ngồi cạnh em mình, đôi mắt nheo nhẹ lại dưới nắng chiều.
Nagi Seishiro
/ngước nhìn Sae/
Sae Itoshi
Cậu không bình thường đâu
Sae Itoshi
Cậu giỏi lắm. Cậu biết không?
Nagi Seishiro
/Chớp mắt, vẻ mặt vẫn ngơ ngác như thường lệ/
Nagi Seishiro
Tớ cũng nghĩ mình khá ổn
Rin quay đi, ánh nhìn hướng thẳng ra đại dương. Trong lòng cậu, có một cảm giác lạ đang len vào: không phải ghen. Cũng không phải giận. Mà là... trống rỗng.
Sae đang rời đi.
Và ánh nhìn của anh — phần nào đó — lại đặt lên một người không phải mình.
Sae Itoshi
/Đứng thẳng, đẩy nhẹ cánh tay Rin/
Sae Itoshi
Bảo vệ cậu ấy hộ anh
Sae Itoshi
Nagi. Đầu cậu ta lúc nào cũng lơ lửng đâu đâu. Nhớ gọi đi ăn, gọi đi học, gọi đi ngủ
Rin Itoshi
Không phải em là mẹ cậu ấy đâu!
Sae Itoshi
/ rút điện thoại chụp một tấm hình cả ba đang ngồi bên nhau/
Sae Itoshi
Lưu lại một khoảnh khắc trước khi mọi thứ thay đổi
Tấm hình đó, nhiều năm sau, vẫn còn nằm trong máy Rin.
Dù cậu có xoá đi hàng chục tấm khác của Sae.
Tấm này — không bao giờ.
Comments