Chap 2

Nàng tỉnh dậy giữa đêm. Không tiếng động. Không gió. Không mưa.
Chỉ có nhịp tim đập chậm trong lồng ngực như thể thế giới này đang cố gắng nhắc nàng rằng: em vẫn còn sống.
Căn phòng mờ tối. Có ánh đèn ngủ nơi góc bàn, vàng ấm, không chói mắt. Mùi lavender thoảng đâu đó trong không khí.
Chăn đã được thay mới. Mềm và sạch, còn vương chút nắng nhẹ rất khẽ.
Nàng ngồi dậy. Bên gối, có một mảnh giấy gấp tư.
“Thuốc đặt trong ngăn tủ đầu giường. Cháo chị nấu để sẵn trong lò, chỉ cần bấm nút. Nếu em thấy lạnh, nhớ mặc thêm áo. – Mỹ –”
Nét chữ đều đặn, không cầu kỳ, nhưng đẹp một cách cẩn thận.
Nàng đọc đi đọc lại vài lần, không hiểu tại sao lòng mình lại thấy… yên.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Cô ấy rốt cuộc là ai?
Nàng bước xuống giường. Căn hộ nhỏ, nhưng mọi thứ gọn gàng đến kỳ lạ – như thể đã sống chung với ai đó một thời gian dài, chứ không phải là người vừa gặp hôm qua.
Trong bếp, có một bát cháo để gọn trong lò, kèm theo chiếc thìa bạc đặt nghiêng ngay ngắn.
Bên cửa sổ, một chậu lavender nhỏ – loại cây nàng từng trồng hồi đại học – đang nở tím rất dịu.
Một điều gì đó lạ lắm. Không có ai trên đời chăm nàng kỹ đến vậy, nếu không có lý do.
Không ai nhớ cả việc nàng thích dùng thìa bạc thay vì thìa inox, hoặc uống cacao nóng không đường. Trừ khi… người đó từng yêu nàng.
Nàng nhìn lên tường. Không ảnh gia đình. Không ảnh bạn bè. Không một dấu vết nào chứng minh nàng từng thuộc về nơi này.
Nàng là ai, cô ấy là ai, vì sao lại sống cùng nhau trong một thế giới tĩnh lặng đến vậy?
Sáng hôm sau, nàng ngồi ở bàn ăn, tay chống cằm, ánh mắt dõi về phía cửa chính.
Cô trở về lúc 8 giờ 12 phút, đúng như hôm qua.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Em dậy sớm ha?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Chị mua ít rau mồng tơi, trưa nấu canh nhé?
Nàng gật. Im lặng. Nhưng trong lòng bắt đầu xuất hiện những câu hỏi mà chính nàng cũng không dám hỏi lớn.
Vì sợ nếu hỏi… sẽ mất đi cảm giác bình yên này.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Chị đi đâu từ sớm vậy?
Cuối cùng nàng cũng lên tiếng.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Dạo này chị ngủ ít. Ra công viên đi bộ chút thôi.
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Khương Hoàn Mỹ - Cam
Một mình?
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Ừ. Chị quen rồi.
Nàng mím môi. Không hỏi thêm. Nhưng cô lại hỏi ngược:
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Em có mơ gì đêm qua không?
Nàng khựng lại. Rồi lắc đầu.
Cô mỉm cười, dịu dàng đến tàn nhẫn:
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Nếu có mơ… và nếu chị ở trong đó, thì mong là em không tỉnh vội.
end.
BíBo
BíBo
Cảnh báo ‼️
BíBo
BíBo
Ngọt nháaaaa
Hot

Comments

ily._yeolann🎹

ily._yeolann🎹

cả bộ kia lẫn bộ này đều viết thư cho nhau hả-)))))

2025-07-28

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play