Anh Em Sinh Đôi Sao? [NutHong] [JunDylan]
GIỮ LẤY,HAY ĐẨY XA HƠN
Hong đang pha cà phê cho cả nhóm
Thì một nam đồng nghiệp ghé lại hỏi thăm
:Hong, hôm qua cậu làm tốt lắm
:cà phê vẫn là loại vị caramel hôm trước đúng không?
Người đồng nghiệp mỉm cười đặt tay lên vai Hong
Nhưng Nut giọng lạnh vang lên
Nut Thanat (anh)
Hong tôi bảo cậu rồi đúng không
Nut Thanat (anh)
Không đứng cạnh nam đồng nghiệp quá 2 phút
Nut Thanat (anh)
Còn cậu*quay sang nhìn nam đồng nghiệp*
Cuối đầu đặt ly cà phê xuống bàn
Nut Thanat (anh)
Lần sau pha cho tôi loại không đường
Nut Thanat (anh)
Tôi không cần thứ khiến tôi mất kiểm soát
Ánh mắt hai người lại chạm nhau
Vẫn là Nut muốn giữ Hong bên mình
Nhưng bằng cách khiến cậu không dám bước tới
Jun đang đeo tai nghe để phiêu theo nhạc
Bỗng cảm thấy ai đó ngồi quá gần
Mở mắt ra lại là Dylan đang ngồi sát mình
Jun (em)
Mày làm cái trò j vậy?
Dylan(em)
Thì quan sát lúc mày sáng tác sao thoii
Jun (em)
T mà nổi điên thì t cấm mày vác xác tới studio này đó
Dylan(em)
Vậy em càng phải tận dụng thời gian trước khi bị đuổi thôi
Dylan(em)
*níu tay áo của Jun*
Jun (em)
*nhìn chằm chằm vào mắt Dylan*
Jun (em)
Em không tôn trọng quy tắc
Dylan(em)
Anh nói nữa là tao nghĩ anh đang quan tâm tao đấy
Xoay người đi mặt đỏ bừng
Còn Hong đang đi vào thang máy
Không để ý rằng Nut đi theo sau
Chỉ có hai người im laiwng
Nut Thanat (anh)
Cậu vẫn đeo vòng đó à?
Hong Pichetpong(anh)
*cúi xuống*
Hong Pichetpong(anh)
Vì nó là quà tốt nghiệp anh quên rồi à?
Nut Thanat (anh)
Không tôi không quên mà còn nhớ rất rõ
Nut Thanat (anh)
Hôm đó nếu tôi không rời trường sớm thì em có định nói gì không?
Hong Pichetpong(anh)
*quay lại*
Hong Pichetpong(anh)
Có chứ nhưng không kịp
Nut Thanat (anh)
Vậy thì đừng trách tôi
Hong Pichetpong(anh)
Tôi không trách
Hong Pichetpong(anh)
Chỉ là tiếc
Như thể vừa tuột mất một thứ gì quan trọng
Jun đi đâu đó một lúc cũng quay lại studio
Thì thấy Dylan đang ngủ gục trên bàn
Màn hình laptop mở một đoạn beat mà Jun chưa hoàn thành
Jun vừa định tắt máy thì Dylan cũng mở mắt
Dylan(em)
Anh ngửi mùi của tao mà đến ad?
Jun (em)
Ngủ đây từ bao giờ?
Dylan(em)
Từ lúc mày bỏ di
Jun (em)
Sao không về nhà mà ngủ
Jun (em)
Đừng để tao thấy em ở lại muộn nữa
Dylan(em)
Chỉ cần mày cho tao ngủ ở đây
Dylan(em)
Tao hứa sẽ không làm ồn
Dylan(em)
*nhắm mắt lẩm bẩm*
Dylan(em)
Dai mới bám được người mình thích chú
Jun quay đi nhưng lần này khôngg còn cau mày nữa anh mở ngăn kéo lấy chiếc khăn mỏng phủ lên người Dylan
Comments