#CapRhy - Rõ Là Thương

#CapRhy - Rõ Là Thương

01. Trùm Trường

∘₊✧──────✧₊∘
.
.
.
Tùy tình huống
Tùy tình huống
Đức Duy!
Tùy tình huống
Tùy tình huống
Hết giờ lên văn phòng gặp cô nhé
Nói xong, cô quay người rời khỏi lớp, gót giày vang lên từng nhịp khẽ khàng như tiếng phách gõ cuối cùng trong một bản nhạc chậm.
Cánh cửa khép lại sau lưng cô, để lại khoảng lặng mỏng tang chưa kịp tan.
Rồi như một chiếc chốt được rút ra, cả đám học trò quanh Đức Duy bắt đầu rôm rả tiếng cười đan xen tiếng bàn ghế dịch chuyển, như thể sự im lặng vừa rồi chỉ là một lớp bụi mỏng phủ lên cơn náo nhiệt vốn đã sẵn chực trào.
#dhd - doo
#dhd - doo
Bạn Di đánh nhau bị cô phát hiện à?
#tdd - domic
#tdd - domic
Hay lại ngủ quên trong tiết bị giáo viên bộ môn mắng vốn?
Hai người bạn của Đức Duy quay xuống, nhìn cậu.
Ánh mắt tò mò xen lẫn sự quen thuộc như thể những việc này cũng không phải lần đầu thấy.
#hdd - captain
#hdd - captain
Chắc chắn là trật lất!
#hdd - captain
#hdd - captain
Tụi bây đừng có nhiều chuyện
Đức Duy, một cậu trai bước ra từ tầng mây khác biệt, mang dáng dấp của một người thừa kế mà chẳng cần phô trương điều gì.
Con nhà giàu chính hiệu, nhưng không có cái ngạo mạn lộ liễu thường thấy.
Cậu không dùng tiền để áp chế, cũng chẳng cần vung vẩy quyền lực để giành lấy sự nể phục.
Trong sân trường, Duy vẫn đi cùng lũ bạn ồn ào, ăn căng tin, mặc đồng phục chẳng là lượt hơn ai.
Nhưng ở cậu, có một khoảng cách vô hình không phải do cậu tạo ra, mà do người ta tự khẽ rẽ ra hai bên khi cậu bước tới. Không phải vì sợ, mà là vì nể.
Và có lẽ, cũng vì ở Đức Duy, mọi thứ đều quá mực vừa đủ để gần gũi, lại vừa xa đến mức không ai dám chạm vào.
Nhưng chẳng hiểu vì lẽ gì, dù chưa từng tự xưng, Đức Duy vẫn nghiễm nhiên được gọi là “trùm trường”. Có thể là vì gia thế cái họ Hoàng nghe một lần đã đủ khiến thầy cô né ánh nhìn.
Nhưng chắc chắn hơn cả cái danh "con nhà giàu", là gương mặt cậu lạnh tanh, khó coi, và gần như không hề biến sắc trong bất kỳ tình huống nào.
Người ta đồn rằng cậu từng đánh nhau không ít lần, mà lý do thì mù mờ, có lúc vì bạn bè, có lúc chỉ vì ai đó lỡ đụng vai.
Chẳng ai dám hỏi thật hư, vì Duy không nói, còn người trong cuộc thì im bặt như chưa từng tồn tại.
Vẻ đáng sợ của Duy không nằm ở nắm đấm, mà ở ánh mắt thứ nhìn xuyên qua người khác như thể họ là chướng ngại nhỏ nhặt giữa con đường cậu bước.
#tdd - domic
#tdd - domic
Sao mà nạt bé?
#tdd - domic
#tdd - domic
Bé buồn á???
#hdd - captain
#hdd - captain
bú dái chó nhiều quá nên sảng hả
#tdd - domic
#tdd - domic
Hả gì?
#dhd - doo
#dhd - doo
Điếc hả?
#dhd - doo
#dhd - doo
Nó kêu buồn thì sứt dầu gió đi
#hdd - captain
#hdd - captain
Khùng.
#dhd - doo
#dhd - doo
?
Thật sự là phiền, Đức Duy thấy phiền khi ngồi kế hai thằng này. Ồn, ồn và ồn.
Lồn.
#tdd - domic
#tdd - domic
Bỏ qua vụ đó đi
#tdd - domic
#tdd - domic
Bây nghe tin gì chưa?
#dhd - doo
#dhd - doo
Dụ gì hót!?
#tdd - domic
#tdd - domic
Cũng không hot lắm
#tdd - domic
#tdd - domic
Chỉ là lớp ta có học sinh mới này!
#dhd - doo
#dhd - doo
Ôi giời, thế cũng nói
#tdd - domic
#tdd - domic
Kệ tao
#tdd - domic
#tdd - domic
Nghe nói nhóc này học giỏi lắm, muốn coi hình không?
#dhd - doo
#dhd - doo
Đâu?
#tdd - domic
#tdd - domic
Đây
Đăng Dương rút điện thoại ra, ngón tay lướt nhanh như đã quen thói, ánh sáng từ màn hình phản chiếu một nụ cười nửa miệng lười biếng.
Cậu mở trang confession của trường cái nơi lộn xộn giữa thật và giả, giữa ngọt ngào và đay nghiến rồi dừng lại ở một bức ảnh.
Là hình một học sinh chuẩn bị chuyển tới, gương mặt sáng sủa, nụ cười có phần ngây thơ, ánh mắt sạch sẽ như chưa từng va vào điều xấu.
#dhd - doo
#dhd - doo
Uầy, nhìn trong veo nhỉ?
Hải Đăng văng ra một câu đùa cợt với Dương.
#tdd - domic
#tdd - domic
Trong như nước suối ấy nhỉ??
Đức Duy liếc qua bức hình, ban đầu chỉ là một cái nhìn hờ hững như mọi lần nhưng trong khoảnh khắc ánh mắt chạm vào khuôn mặt kia, điều gì đó trong cậu khựng lại.
Cậu học sinh trong ảnh như thể được cắt ra từ một khung trời khác.
Làn da trắng nhợt, ánh mắt trong veo không chút hoài nghi, nụ cười dịu nhẹ như không vướng bụi trần.
Không một vết xước, không một dấu hiệu của sự đề phòng.
Cậu ta quá sạch, đến mức chói mắt.
Duy khẽ nhíu mày, nhìn lâu hơn thường lệ.
Nếu đem cậu ta đặt cạnh Duy, thì hệt như đem ánh nắng đầu ngày sánh với mặt đường đầy khói bụi.
Một bên là thánh thiện, bên kia là hoen ố.
Và lạ lùng thay, cái phần u ám trong Duy lại nhói lên thứ ham muốn trượt dài.
Cậu không chắc gọi đó là gì.
Chỉ biết, trong giây phút ấy, Duy thật sự muốn chạm vào thứ ánh sáng kia không phải để gìn giữ, mà để kéo nó xuống, làm vẩn đục, để nó không còn sáng hơn cậu nữa.
Một ý nghĩ đồi trụy. Và nó khiến cậu bật cười, rất khẽ.
#tdd - domic
#tdd - domic
Sao vậy?
#tdd - domic
#tdd - domic
Mày khoái hả Di?
#hdd - captain
#hdd - captain
Gì?
#hdd - captain
#hdd - captain
Điên à.
#tdd - domic
#tdd - domic
Hỏi thôi mà, sao dãy thế
#dhd - doo
#dhd - doo
Tại nói trúng tim đen chứ gì
#hdd - captain
#hdd - captain
Không, bớt khùng.
.
.
.
∘₊✧──────✧₊∘ ᴇɴᴅ
Hot

Comments

dtpp_rh_nqa⚡️

dtpp_rh_nqa⚡️

bà kiaa, truyện kia cũng hay mà sao xoá đi rồi :o

2025-07-26

0

Trazf.

Trazf.

Duck Di muốn làm gì???

2025-07-20

1

É hé hé-Bà Kẹ

É hé hé-Bà Kẹ

Bà này ăn nằm vs kiểm duyệt chắc luôn..

2025-08-17

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play