Tựa Như Gió Xuân Lướt Qua Tim Anh
Chap 3: Mưa tan, trà ấm
Chiều muộn, cơn mưa rả rích suốt từ trưa cuối cùng cũng tạnh. Bầu không khí ẩm ướt phảng phất mùi đất ướt và lá cây. Một nhóm bốn người bước vào quán trà nhỏ ven trường – nơi có ánh đèn vàng dịu dàng và giai điệu nhạc nhẹ ru êm tâm trí.
Tống Khả Nhi hí hửng chọn bàn cạnh cửa sổ:
Tống Khả Nhi
“Ngồi đây đẹp nè! Có pudding trứng nữa kìa, trời ơi, chill cực~” //mắt long lanh//
Cố Kình Hạo nhún vai ngồi xuống đối diện, cầm thực đơn lật qua vài trang rồi cười nhạt:
Cố Kình Hạo
“Cậu thích ngọt vậy, sau này già răng sâu hết ăn sao?”
Tống Khả Nhi
//lườm// “Lo thân cậu trước đi ông tướng.”
Tống Khả Nhi
//ghé tai Y Nhược thì thầm// “Tớ thề, ông này chỉ giỏi cà khịa.”
Hàn Y Nhược chỉ khẽ cười, ánh mắt dừng lại ở mặt bàn ẩm ướt vài giọt nước mưa còn vương lại từ áo khoác. Trầm tĩnh, yên ắng, cô như thuộc về một thế giới khác.
Ngồi bên cạnh, Thẩm Dục Thần ngước lên từ điện thoại, chậm rãi lên tiếng:
Thẩm Dục Thần
“Cậu hay uống trà sữa chỗ này à?”
Hàn Y Nhược
//khẽ gật đầu// “Ừm… quán nhỏ nhưng yên tĩnh, mình thích.”
Thẩm Dục Thần
“Cũng không tệ. Mưa tạnh rồi mà cậu vẫn mang dù đi bộ về à?”
Hàn Y Nhược
“Mình thích đi dưới trời vừa tạnh mưa. Có cảm giác nhẹ người hơn.”
Thẩm Dục Thần
//nhìn cô vài giây, cười nhẹ// “Lạ thật. Nhưng cũng hay.”
Cố Kình Hạo
//huých tay Dục Thần//
Cố Kình Hạo
“Không giống cậu hồi xưa chút nào ha? Trước toàn chê mưa phiền thôi.”
Thẩm Dục Thần
“Thì giờ có người làm tớ thấy khác rồi.”
Tống Khả Nhi
//há hốc miệng, quay qua Y Nhược// “Ủa trời, lần đầu thấy ảnh chịu nói chuyện đàng hoàng với ai luôn đó.”
Y Nhược ngẩn người một chút, rồi mím môi cười, đôi má ửng hồng không rõ vì trà nóng hay câu nói kia.
Khi ly trà vơi dần, ngoài trời bắt đầu tối. Mọi người đứng dậy chuẩn bị về.
Bất ngờ, Dục Thần quay sang Y Nhược, giọng trầm trầm:
Thẩm Dục Thần
“Mai trường có triển lãm ảnh sinh viên. Nếu cậu rảnh, đến xem nhé?”
Hàn Y Nhược
//ngạc nhiên, ngập ngừng// “Ừm… cậu là người phụ trách hả?”
Thẩm Dục Thần
“Ừ. Cũng không có gì to tát. Nhưng nếu cậu đến… thì sẽ vui.”
Hàn Y Nhược
//tim lỡ một nhịp, rồi khẽ gật đầu// “Được. Mai tớ sẽ ghé.”
Chỉ là một lời mời đơn giản, nhưng trong lòng cô gái nào đó lại gợn lên một cảm giác kỳ lạ — như một cơn mưa nhẹ, vừa đủ để khiến người ta nhớ mãi…
Comments
𐙚isn’einn
quy tắc bàn tay phải đi chị 🤗
2025-07-24
1