{FreenBecky} Là Em

{FreenBecky} Là Em

Chương 1: Cuộc Hôn Nhân Không Lời

Becky đứng trên ban công tầng ba. Căn phòng cô ở mười năm qua lạnh lẽo như chính mối quan hệ giữa cô và cái nhà này
Trên bàn, tấm hồ sơ hôn ước đã được mở ra từ lâu, nhưng vẫn còn để trống phần chữ ký
Bên dưới sân, cô nhìn thấy Non vệ sĩ thân cận đang đứng dưới tán cây, gọi điện
Dường như linh cảm mách bảo điều gì đó, Becky bước nhanh xuống sân
Cô muốn… chỉ một lần, hỏi cho rõ ràng
Becky bước tới, nhẹ giọng
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Non… mai tôi đi rồi
Non quay lại, ánh mắt lạnh tanh
Non
Non
Biết rồi
Becky nhìn thẳng
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Anh không có gì muốn nói với tôi sao?
Non
Non
Muốn tôi chúc mừng cô à?
Cô khựng lại. Tim như bị siết chặt. Nhưng Becky cố nở nụ cười gượng
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Tôi tưởng ít ra, anh cũng từng xem tôi là một… người quen
Non
Non
Cô luôn tự tưởng tượng nhiều quá, Becky à. Tôi là vệ sĩ của Bing, không phải của cô
Non
Non
Tôi ở bên cô là vì… lúc đó tiện
Non
Non
Giờ hết tiện rồi
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Vậy còn những lúc tôi bị sốt? Anh là người đưa tôi đi bệnh viện…
Non
Non
Tôi làm vì trách nhiệm không phải vì quan tâm
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Ra là… tôi tự huyễn hoặc thật. Còn anh… thì chưa bao giờ nhìn tôi là con người
Non
Non
Cô luôn là cái bóng của Bing. Cô có thể cố gắng thế nào cũng không bằng một phần của em ấy
Non
Non
Tôi chỉ thấy tội nghiệp không phải thương hại
Im lặng. Một giây… hai giây…
Becky bật cười, trong tiếng cười có chút nghẹn ngào, chút mệt mỏi, và rất nhiều tuyệt vọng
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Cảm ơn anh
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Nhờ anh nói thật, tôi mới thấy mình đúng là ngốc
Cô quay người bước đi, không nhìn lại. Mưa bắt đầu rơi, ướt tóc, ướt vai, nhưng Becky không che, không lau. Trong cơn mưa ấy, Becky thấy mình đang tan đi từng mảnh nhỏ nhưng lần này, cô sẽ không gục ngã nữa
Phòng làm việc của cha. Becky đứng đối diện chiếc bàn gỗ nâu đậm đã quen thuộc đến nhàm chán. Lúc này, bàn tay cô không còn run nữa
Ông Armstrong
Ông Armstrong
Ký đi. Xe sẽ đón lúc 10 giờ sáng mai
Becky không đáp. Cô lặng lẽ ngồi xuống, cầm bút
Mỗi nét chữ như rạch vào quá khứ, như tự tay đóng cánh cửa mang tên “Gia đình Armstrong”
Cô ký
Becky thầm nghĩ
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
“Tôi không còn gì để mất nữa. Cũng chẳng còn ai để đợi”
Sáng hôm sau
Trước lúc Becky bước lên xe, Non bước tới. Gương mặt anh ta vẫn lạnh như mọi khi, nhưng lần này… có vẻ không dám nhìn thẳng vào mắt cô
Non
Non
…Cô không trách tôi sao?
Becky đứng thẳng người, ánh mắt bình thản như 1 người hoàn toàn khác của tối qua
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Không. Tôi cảm ơn anh. Vì nhờ anh, tôi mới biết mình nên rời khỏi nơi này từ rất lâu rồi
Becky ( Rebecca Armstrong)
Becky ( Rebecca Armstrong)
Cũng đừng lo… tôi không còn là Becky mơ mộng của mười năm trước nữa đâu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play